Tiêu chuẩn quan trọng nhất để người có thể thành Thần

Bản tính Tề Bồn Thủ thích tĩnh lặng, ghét thế tục huyên náo, và khao khát được tu luyện (Bản vẽ: Winnie Wang/ Kanzhongguo)
Bản tính Tề Bồn Thủ thích tĩnh lặng, ghét thế tục huyên náo, và khao khát được tu luyện (Bản vẽ: Winnie Wang/ Kanzhongguo)

Tề Bồn Thủ, tự là “Dưỡng Chân”, hiệu là “Kim Huy”, cũng có hiệu là “Tiêu Dao Tử”, là đạo sĩ ở Lao Sơn vào cuối thời nhà Minh. Ông quê gốc ở huyện Tiền Đường (Tiền Đường là một địa danh cổ, nay đã được hợp nhất vào thành phố Hàng Châu). Bản tính ông thích tĩnh lặng, không thích thế tục ồn ào, và có khao khát được tu luyện.

Vào năm Vạn Lịch, Tề Bồn Thủ gặp được đạo sĩ Bạch Bất Dạ, và thấy rằng đạo sĩ này là một người tu hành chân chính nên đã bái Bạch Bất Dạ làm thầy, đi theo ông ấy tu luyện. Hai người ban đầu tu hành ở Thọ Xuân, Giang Nam (nay là huyện Thọ, thành phố Hoài Nam, tỉnh An Huy), sau này cùng nhau vân du tới Tân Lao Sơn, bên biển Hoa Đông. 

Hai người họ đã ngao du, thưởng ngoạn tất cả kỳ quan thắng cảnh núi biển Lao Sơn, rồi lên đến tận Đỉnh Thiên Môn. Họ yêu thích hai đỉnh núi sừng sững nơi đó, lại còn có bút tích của Đạo giáo Toàn chân phái – Khâu Xử Cơ. Họ nghĩ đây chính là một vùng đất quý do Thiên thượng ban tặng để tu hành. Hơn nữa, nơi đây lại rất hoang vu, tĩnh mịch, nên họ quyết cắt đứt thế tục, dựng một ngôi chùa nhỏ tên Tiên Thiên để tu hành và sống tại đây. 

Trong quá trình tu luyện của mình, Tề Bổn Thủ đã nỗ lực chăm chỉ, thời thời khắc phục ham muốn, nghĩ tới người khác, thà để mình ăn vỏ trấu còn nhường người khác hạt gạo ngon. Ở đâu ông cũng nghiêm khắc với bản thân, đặt người khác lên trước. Các đạo sĩ sống chung rất cảm phục ông. Trong 21 năm miệt mài, tự tay ông đã xây dựng thêm ba sảnh và hai hành lang khiến ngôi chùa nhỏ ngày một phồn vinh. Ý chí kiên cường của ông thật đáng khâm phục.

Một mùa đông tháng Mười, thời tiết rất lạnh. Một bà lão có vẻ đã rất già đến chùa Tiên Thiên. Mọi người không biết bà ấy từ đâu đến, chỉ thấy bà bị lạnh cóng sắp chết, quần áo vô cùng bẩn thỉu. Bà xin được vào trong chùa nghỉ ngơi. Các đạo sĩ thấy bà quá bẩn và không muốn tiếp nhận, lấy lý do tránh vấn đề nam nữ để từ chối bà. Họ phẩy tay bảo bà mau rời đi.

Tề Bổn Thủ vội vàng ngăn cản bọn họ và nói: “Thấy người cầu cứu, ta không nỡ nhẫn tâm nhìn bà ấy chết? Vấn đề nam nữ là cần phải để ý, nhưng vào lúc nguy cấp cần tùy cơ ứng biến, hơn nữa bà ấy già yếu nguy kịch, thì sao phải quá nghiêm trọng?”. 

Vậy là ông mời cụ bà nằm trên giường của mình để nghỉ ngơi, đắp chăn cho bà đỡ lạnh, mang đồ ăn tới và an ủi bà. Bà lão cũng không nói lời cảm ơn nhưng Tề Bổn Thủ không phàn nàn, và vẫn chăm sóc bà cẩn thận. Sau khi lo liệu xong xuôi cho bà lão, ông ngồi xuống miếng nệm lót ở dưới nghỉ ngơi. Thấy vậy, các Đạo sĩ trở về phòng mỗi người nghỉ ngơi.

Tới nửa đêm, bỗng nhiên có luồng ánh sáng trắng rực rỡ phát ra khắp nơi từ phòng của Tề Bổn Thủ, ánh sáng chiếu rọi khiến cả ngôi chùa phát quang. Các đạo sĩ kinh ngạc vô cùng, thi nhau dậy và tới ngoài phòng của ông để hỏi thăm. Tề Bổn Thủ mở cửa, chỉ nói không có chuyện gì, nhưng bà lão vốn ở trong phòng nay đã biến mất không thấy đâu. Mọi người lúc này mới nhận ra bà lão chính là một vị Tiên tới để thử thách lòng người. Bọn họ đều hối hận đã để lỡ mất cơ duyên.

Vào tháng Giêng mùa xuân năm Thiên Khải thứ hai (1622), Tề Bổn Thủ đột nhiên nói nhỏ với sư phụ Bạch Bất Dạ: “Tam Thanh ở đây, chúng ta nên kính cẩn”. Vì vậy, cả hai cùng nhau kính cẩn hướng Thần hành lễ. Sau khi hành lễ, ông đột ngột nói lời từ biệt mọi người: “Tôi đã công đức viên mãn, trần duyên đã tận, tôi cần rời đi”. Vừa dứt lời, ông vội vã đi rồi biến mất. Mọi người vội vàng tìm theo dấu vết của ông và đến gò Bát Tiên, chỉ nhìn thấy chiếc áo cà sa và giày ở đó, dưới gò là biển lớn mênh mông.

Khi mọi người đang bối rối, chợt một người đi tuần quanh ngọn núi tới và nói: “Tôi vừa ngồi nghỉ bên tảng đá, thì nhìn thấy một vị Đạo nhân bay tới đây, ném món đồ xuống biển, nó giống như một tấm nệm lót, người Đạo sĩ đó nhảy lên nó, ông ấy phi nhanh về hướng Đông Nam. Tôi vội vàng đến xem, nhặt được một lá thư, chúng ta cùng đọc nhé”. 

Mọi người nhìn lá thư, trên đó viết: “Đạo danh Tề Bổn Thủ, vốn đã có công phu, đả tọa 20 năm, khổ tu dưới Lao Sơn. Đợi tới năm Thiên Khải, cưỡi mây trắng tới Doanh Châu, nếu hỏi quay trở về đâu, Tiên Thai Lãng uyển du”.

Tiêu chuẩn quan trọng nhất để người có thể thành Thần. Sau khi hành lễ, ông đột ngột nói lời từ biệt mọi người: “Tôi đã công đức viên mãn, trần duyên đã tận, tôi cần rời đi”. Vừa dứt lời, ông vội vã đi rồi biến mất. (Ảnh: Secretchina)
Sau khi hành lễ, ông đột ngột nói lời từ biệt mọi người: “Tôi đã công đức viên mãn, trần duyên đã tận, tôi cần rời đi”. Vừa dứt lời, ông vội vã đi rồi biến mất. (Ảnh: Secretchina)

Truyền rằng Tề Bổn Thủ không biết đọc và không biết viết, sau khi đắc Đạo có thể viết ra những câu thơ như vậy, đó cũng là một Thần tích. Vì vậy, các Đạo sĩ đều cho rằng ông đã trở thành Tiên. Họ cũng bẩm báo sự việc thần kỳ này lên triều đình. Hoàng Đế cảm động đã hạ chiếu phong Tề Bổn Thủ là “Thượng Nguyên Phổ Tế Đạo Hóa Chân Quân”.

Trong ghi chép có nói mặc dù Bạch Bất Dạ và Tề Bổn Thủ danh nghĩa là sư đồ, nhưng họ kỳ thực đều là những người tu luyện. Ai tu thành trước cần phải xem ai viên mãn công đức trước. Kết quả nhờ sự khổ tu, lòng vị tha và vượt qua khảo nghiệm của vị Tiên nhân, mà Tề Bổn Thủ đã vượt qua Bạch Bất Dạ trên con đường tu luyện. Đương nhiên, Tề Bổ Thủ có thể tiến vào tu luyện cũng có công lao của Bạch Bất Dạ.

Lý do quan trọng khiến Tề Bổn Thủ có thể trở thành Tiên là vì ông đã cứu bà lão, và vượt qua khảo nghiệm của vị Chân Tiên. Xem ra có thể vô tư cứu người đã trở thành một tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá liệu ông có thể trở thành Tiên hay không. 

Tu luyện không như một số người nghĩ chỉ là đả tọa, rồi luyện vài động tác là được. Nếu muốn tu luyện để trở thành một vị Thần từ bi, cần phải xem khi chúng sinh gặp nguy hiểm, người đó có thể mang tấm lòng từ bi, cứu giúp người khác hay không. Đó là điều quan trọng!


Theo Secretchina

Minh An biên dịch

Nguồn: NTD Việt Nam

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

5 2 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x