Ai cũng có thể giàu có theo cách mà mình mong muốn
Ai cũng có thể giàu có theo cách mà mình mong muốn. Lương thiện không chỉ là phẩm chất của một người, nó còn là nguồn năng lượng bản nguyên của vũ trụ, khiến con người có thể quên đi...
Trương Tam Phong – Chương 1: Gặp chân Sư nơi Chung Nam Sơn (phần 3)
Trương Tam Phong bộ hành trên đất nam mà vẫn chưa thu hoạch được gì, ông chuyển hướng đi về phía tây, qua núi Hoa Sơn đến Bảo Kê (Núi Hoa Sơn nằm tại phía tây thuộc một trong năm...
Đệ Tử Quy (29) – Tề Cảnh Công tiếp thu lời can gián thi hành nền chính trị nhân từ
Đệ Tử Quy (29) – Tề Cảnh Công tiếp thu lời can gián thi hành nền chính trị nhân từ. Đồng thị nhân, loại bất tề; lưu tục chúng, nhân giả hi. Quả nhân giả, nhân đa úy; ngôn bất...
Thiên cổ anh hùng Tào Tháo (P.8): Tào Thừa Tướng bại trận Xích Bích
Tào Thừa Tướng bại trận Xích Bích, sự thật nguyên bản. Tháng Giêng, năm Kiến An thứ 13, Tào Tháo về Nghiệp Thành, xây hồ Huyền Vũ, huấn luyện thủy quân. Mùa hạ, tháng 6, nhà Hán bãi bỏ Tam...
Chánh Kiến: Lỗ Ban – Người thầy vĩ đại về kiến trúc và nghề thủ công
Lỗ Ban - Người thầy vĩ đại về kiến trúc và nghề thủ công. Nền văn minh Trung Hoa không chỉ là một trong những nền văn minh cổ xưa nhất trên thế giới, mà còn là nền văn minh...
Trương Tam Phong – Chương 1: Đi tìm chân đạo (phần 2)
Trương Tam Phong múa kiếm gảy đàn, đặt chân đến mảnh đất Thái Hành Sơn, trước tiên ông đến Động Thiên Phúc Địa bậc nhất của Đạo gia - núi Hằng Sơn. Tương truyền, một trong bát Tiên là Trương...
Đệ Tử Quy (28) – Gỡ mũ vui hết tiệc cùng Sở Trang Vương
Đệ Tử Quy (28) – Gỡ mũ vui hết tiệc cùng Sở Trang Vương. Đãi bộc tỳ, thân quý đoan; tuy quý đoan, từ nhi khoan. Thế phục nhân, tâm bất nhiên; lý phục nhân, phương vô ngôn.
Trương Tam Phong – Chương 1: Chân nhân đến thế gian
Kể từ thuở Bàn Cổ khai thiên lập địa, Nữ Oa đội đá vá trời, dùng đất bùn tạo con người, Hậu Nghệ bắn hạ chín mặt trời... trong dòng sông sinh mệnh hàng ức vạn kiếp đó, những Thần...
3 Bình luận
Đệ Tử Quy (27) – Câu chuyện “Lưỡng biều gia”
Đệ Tử Quy (27) – Câu chuyện “Lưỡng biều gia”. Phàm thủ dữ, quý phân hiểu; dữ nghi đa, thủ nghi thiếu. Tương gia nhân, tiên vấn kỷ; kỷ bất dục, tức tốc dĩ.