Cô Angelia Vương, nghệ sĩ múa chính của Shen Yun: Đức hạnh vun bồi nên một người nghệ sĩ

co angelia wang minh chan tuong 2
Nghệ sĩ múa Angelia Vương trình diễn trên sân khấu Shen Yun (Ảnh: Công ty Nghệ thuật biểu diễn Shen Yun)

Nghệ sĩ Angelia Vương đã trở thành một biểu tượng. Mặc dù trên bình diện xã hội, sự phức tạp của vũ đạo cổ điển Trung Hoa không phải là một hiểu biết phổ quát, nhưng chỉ trong vòng một thập kỷ đầu tiên, công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun đã trở thành một danh xưng quen thuộc. Gia nhập công ty vũ đạo cổ điển Trung Hoa từ năm 2008, nghệ sĩ Vương đã trở thành một trong những gương mặt điển hình của công ty có trụ sở tại New York này.

Nếu quý vị đã từng trông thấy quảng cáo Shen Yun trước đây, hẳn rằng quý vị cũng đã từng biết đến [gương mặt] của nghệ sĩ múa Angelia Vương.

Nhưng cô lại không gắn sự nghiệp của mình với hình ảnh của một ngôi sao, mà thay vào đó, mỗi khi nhắc đến Shen Yun, cô Vương lại không ngừng bày tỏ lòng trân trọng và biết ơn từ tận đáy lòng mình. Cô cảm kích trước cơ hội mà công ty [nghệ thuật] tại Hoa Kỳ đã trao cho cô, bởi nhờ đó, cô có thể dùng chính tài nghệ và [khả năng] nghệ thuật của mình để bày tỏ niềm tin [sâu sắc] và chia sẻ một thông điệp tích cực đến với thế giới này, một điều mà cô không thể thực hiện tại Trung Quốc cộng sản.

“Tôi sinh ra tại Tây An, cố đô của sáu triều đại [Trung Hoa],” cô Vương chia sẻ trong một video của Shen Yun Creations. Đó là thành phố của các chiến binh đất nung và là nơi khởi đầu của Con đường tơ lụa. Đó là thành phố của rất nhiều ngôi chùa mang tính biểu trưng của Trung Quốc và vẫn còn được lưu giữ đến hiện nay, và là thành phố nơi mà tên của mỗi trạm xe buýt đều mang đậm tính lịch sử.

“Triết gia Hy Lạp cổ đại Plato đã truyền dạy rằng, nghệ thuật của nhân loại chính là sự mô phỏng lại những mô thức [nghệ thuật] của Thần. Nếu bạn quan sát những tác phẩm nghệ thuật cổ xưa [và cả những công trình kiến trúc] ở Tây phương và Đông phương, [thì bạn sẽ thấy rằng] chúng đều [có một điểm chung], chính là sự đối xứng; tươi sáng, đường bệ, và thuần khiết,” cô nói. “Những nghệ sĩ biểu diễn Shen Yun chúng tôi đều có một quy chuẩn phổ quát về cái đẹp, về những động tác [vũ đạo] kéo giãn và tròn trịa.”

Sau khoảng 1,400 buổi biểu diễn cùng công ty nghệ thuật Shen Yun, cô Vương biết chính xác những phẩm chất vun bồi nên một nghệ sĩ múa Shen Yun.

Buông bỏ cái tôi

Mỗi chương trình biểu diễn của Shen Yun đều gồm hơn 10 tiết mục múa, chiếm chủ đạo là các tiết mục có sử dụng đạo cụ. Có năm, một tiết mục biểu diễn yêu cầu những nghệ sĩ nữ phải sử dụng những chiếc khăn tay hình bát giác, xoay tròn và tung khăn lên không trung, cứ như thế, liên tục xuyên suốt tiết mục biểu diễn.

Là nghệ sĩ múa chính, cô Vương phải thực hiện một động tác đòi hỏi nhiều công phu, gồm việc tung chiếc khăn đang xoay tròn lên không trung, thực hiện động tác nhào lộn, và rồi nhanh chóng bắt lấy chiếc khăn đang xoay tròn quay trở lại phía mình. Đó là một kỹ thuật rất khó để thực hiện, và đó là một thử thách đối với lòng tự tin của cô.

“Bất cứ khi nào tôi đứng chờ ở trong khu vực cánh gà sân khấu, tôi đều tự trấn an mình, đừng lo lắng, được chứ?” Cô sẽ thả lỏng bản thân khi đang ở cánh gà sân khấu, để mọi thứ xung quanh lùi ra xa.

“Tôi vẫn nhớ rằng có một lúc trước khi bắt đầu múa, tôi đã chỉ nghĩ đến bản thân mình thôi.”

Và rồi, vào một đêm, khi đang đứng trong cánh gà, cô đã hạ chiếc khăn tay xuống, và chỉ khi ấy, cô mới nhận thấy rằng mình đang được mọi người vây quanh, và họ đang cổ vũ cô.

“Tôi đã từng không nhận ra điều này trước đó,” cô nói. “Rất nhiều người đang đứng trong cánh gà cùng tôi, họ cổ vũ tôi, ‘Angelia, cố lên nhé, cậu làm được mà!’ Rồi khi tôi nhìn sang phía bên cánh gà đối diện và trông thấy mọi người đang nhảy múa xung quanh để cổ vũ tinh thần tôi, như thể đang nói rằng, ‘Angelia, cậu làm được mà! Sẽ không có vấn đề gì đâu, cậu sẽ làm được rất tốt!’”

“Vào thời khắc đó, tôi cảm nhận rõ ràng rằng tôi không phải là người duy nhất đang thực hiện các động tác vũ đạo đó. Tôi không phải là người duy nhất đang trình diễn, mà là tất cả mọi người đang cùng nhau biểu diễn, vậy hà cớ gì tôi lại đặt bản thân mình lên cao đến thế?”

Nhận thức đó đã khiến mọi lo lắng trong cô tan biến, và màn trình diễn hôm đó đã hoàn toàn không giống với những màn trình diễn trước đó.

“Tôi vẫn nhớ rằng hôm đó; khi tôi tung chiếc khăn của mình đi, tôi cảm nhận rằng đó không phải bản thân mình đang tung chiếc khăn ấy,” cô nói. Thông thường, ngay khi thực hiện xong động tác nhào lộn, cô Vương sẽ vội vã và hoảng loạn nhìn xung quanh, tìm chiếc khăn đang quay trở lại phía mình để không bắt hụt chiếc khăn ấy.

Tuy nhiên lần đó, khi cô thực hiện xong động tác nhào lộn, chiếc khăn đã trở lại và đáp ngay trên bàn tay đang xòe ra chờ đợi của cô. Cô Vương thầm nghĩ, có phải chính nhờ nguồn năng lượng khi tất cả mọi người đều hướng về nhau đã thực hiện điều ấy không?

“Vào thời khắc đó, ngay lập tức, tôi cảm nhận được rằng khi tôi bỏ đi cái tôi của mình, tôi đã nhận lại một điều lớn lao hơn thế.”

“Khi chúng tôi thực hiện các động tác múa, chúng tôi nói về ‘hơi thở’, và nhận ra rằng, khi chúng tôi thở cùng nhau, thì nhịp thở cũng sẽ hòa điệu với nhau. Khi mọi người thực hiện cùng một tư thế vào cùng một thời điểm, thời gian dường như tĩnh lặng. Và rồi bạn bắt đầu cảm nhận được từng nhịp thở của mỗi nghệ sĩ múa hài hoà trong từng giai điệu nhạc. Cảm nhận ấy rất khẽ thôi, giống như có một thứ gì đang chậm rãi, khẽ khàng trôi ra từ vết nứt [của đá] vậy.”

“Cho dù là bao nhiêu nghệ sĩ đang múa trên sân khấu, dù là 12 hay là 20 người đi chăng nữa, khi mọi người đều nghĩ cho nhau, bạn sẽ cảm nhận được điều ấy. Giống như mọi người đang ở đó vì nhau. Tôi cảm nhận rằng tâm thái đồng đội này đã ở cùng chúng tôi từ lâu lắm rồi.”

Shen Yun
Nghệ sĩ múa Shen Yun, cô Angelia Vương (Ảnh: Công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun)

Vẻ đẹp nữ tính

“Vẻ đẹp của nữ nhân là một sự kết hợp hài hoà giữa nét đầy dịu dàng, e lệ, và cả nét uy nghiêm, rực rỡ, và duyên dáng,” cô nói.

Là một nghệ sĩ múa chính của Shen Yun trong thời gian dài, cô Vương đã có nhiều cơ hội để trình diễn rất nhiều hình tượng nhân vật nữ tiêu biểu trong lịch sử cổ đại Trung Hoa.

Một vai diễn gần đây và rất đáng nhớ của cô, chính là vai diễn về Vương Bảo Xuyến, nàng Penelope của Trung Hoa. Nàng chính là nhân vật trong câu chuyện cổ “Hàn Diêu”, tình cờ lại có cùng bối cảnh nơi quê nhà của cô – Tây An.

Câu chuyện cổ Hàn Diêu là một chuyện tình xảy ra vào thời đại nhà Đường. Câu chuyện kể về một người phụ nữ giữ trọn vẹn thệ ước của mình trong 18 năm, chờ đợi chồng mình trở về từ nơi chiến trận,” cô Vương nói. Tiết mục vũ kịch mà cô Vương biểu diễn gồm khung cảnh nàng Vương Bảo Xuyến gặp gỡ vị hôn phu của mình, khung cảnh hôn lễ ngập tràn hạnh phúc, và khoảnh khắc bi thương của chia ly, 18 năm đợi chờ trong đau khổ, và rồi hạnh ngộ sau đằng đẵng thời gian cách xa.

Vai diễn Vương Bảo Xuyến đã đưa diễn xuất của cô Vương lên một tầm cao mới.

Cô Vương chia sẻ, “Giảng viên vũ đạo của tôi nói rằng, ‘Khi con nghe âm nhạc nổi lên vào những thời điểm ấy, ta muốn con có thể xúc động trào nước mắt. Hãy đặt công phu vào phương diện này.’” Và cô đã tận dụng các lớp vũ đạo căn bản như một cơ hội để có thể diễn xuất ra được cảm xúc của nhân vật, hình dung những bối cảnh trong câu chuyện khi cô nghe những [giai điệu] âm nhạc khác nhau bật lên trong lớp học.

“Liệu tôi có thể diễn xuất được nỗi rụt rè của nàng Vương khi lần đầu tiên bắt gặp chồng nàng – Tiết Nhân Quý? Hay khi ánh mắt của nàng vụt sáng lên khi chàng ở gần bên? Sự đau đớn của nàng, vò võ đợi chờ 18 năm? Hay khi nàng lộ vẻ tuyệt vọng trước chuyến viếng thăm của cha mẹ nàng?” cô nói. “Khi tôi đã đạt được cách thức biểu đạt từ nội tâm, tôi có thể diễn tả trên từng động tác múa và biểu cảm [gương mặt].”

Điều mà cô Vương muốn gửi gắm đến khán giả chính là những phẩm hạnh truyền thống chứa đựng trong nàng Vương Bảo Xuyến.

“Khi chồng nàng quyết định tòng quân, nàng đã không đành lòng để chàng ra đi,” cô Vương nói. “Mặc dù không đành lòng, nàng vẫn gói ghém mọi thứ trao cho chàng, rồi nàng đứng nhìn bóng chàng lùi xa, và đành nói lời tạ từ.”

“Nàng đã muốn quay đầu nhìn lại, muốn sải đôi cánh tay, muốn gọi to tên chàng, nhưng rồi, nàng dặn lòng “Ta không thể”, bởi nàng biết rằng chồng mình cũng vậy, cũng chẳng nỡ lìa xa.”

“Chỉ khi chàng đã đi xa khuất, nàng mới ngoái đầu lại nhìn chàng,” cô nói. Đó là một trong những phẩm hạnh truyền thống riêng có [của nữ giới], “nhẫn nhịn không than vãn.”

Cô Vương giải thích về ngọn nguồn dẫn khởi hành động của nhân vật, điều mà cô không thể nắm bắt được nếu cô không sớm nhận ra và từ bỏ cái tôi trong sự nghiệp của mình.

Cô nói, “Quyết định của Vương Bảo Xuyến dựa trên cảm thức về trách nhiệm đối với đất nước. Vì mục đích lớn lao hơn ấy, nàng đã đặt bản thân mình nhẹ hơn.”

“Nếu nàng không quyết định chín chắn và cương quyết với điều ấy, Đại Đường có thể đã mất đi một vị danh tướng và đất nước có thể mất đi một rường cột quốc gia.” Cô Vương nhấn mạnh rằng, câu chuyện về Vương Bảo Xuyến là một trong những câu chuyện mà hậu nhân, những người sống trong [môi trường] hiện đại ngày nay, vẫn còn nhiều điều cần học hỏi.

“Khi bạn đặt bản thân mình quá cao, bạn sẽ muốn có nhiều người hơn nữa vây quanh mình, nhưng khi bạn không có được điều mình muốn, bạn sẽ oán hận, sẽ thấy xã hội bất công, thấy cuộc đời này [đối đãi với bạn] không thoả đáng, và cứ như vậy.”

“Nhưng khi bạn không đặt bản thân mình lên trên tất cả, không chú trọng đến bản thân, bạn sẽ thấy rằng ngay cả một nụ cười bạn nhận được từ những người xung quanh cũng là một phúc lành to lớn, khi đó bạn sẽ cảm thấy đủ, thấy thoả mãn rồi. Vì thế cổ nhân Trung Hoa có câu, “Tri túc thường lạc” – Biết đủ là vui.”

“Shen Yun mong muốn khắc họa những biểu hiện của các phẩm đức ấy và cả những biểu hiện của các nguyên lý phổ quát, để khơi dậy sự thiện lương có trong mỗi con người. Tôi nghĩ rằng mỗi người đều có trong mình bản tính thiện lương, mỗi người đều có một khía cạnh gắn kết với Thần.”

Một trong những người thầy và người hướng dẫn của cô Vương mong rằng trong tương lai, khi mọi người nhớ đến Angelia như một nghệ sĩ múa, họ sẽ không chỉ nhớ rằng cô là một nghệ sĩ múa tài hoa, mà còn là một người với những phẩm đức tốt đẹp.

“Để học về nghệ thuật, đầu tiên, hãy học để trở thành một người tốt. Những gì bạn thể hiện trên sân khấu sẽ nói lên những phẩm chất đạo đức trong con người bạn.”


The Epoch Times là nhà tài trợ danh dự của Công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập ShenYunPerformingArts.org

Hạnh Dung biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times

Nguồn: Epoch Times Tiếng Việt

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x