Sai lầm của Khương Tử Nha: Một cái quay đầu, thiên thu khó hối

ntdvn 0 phong than dien nghia 2 minh chan tuong
Các nhân vật trong “Phong Thần Diễn Nghĩa” (Ảnh: Epochtimes.com)

Không nghe theo lời dặn dò của sư phụ, kết quả là chỉ một lần quay đầu liền đâm vào ba mươi sáu bức tường!

Ông là đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, là thủy tổ của binh gia, là bậc quân sư trí dũng song toàn. Ông phò Chu, diệt Thương, cứu dân lành khỏi vua Trụ bạo ngược. Ông dựng bảng phong Thần, Thần Tiên đều đứng chầu nghe mệnh. Tên ông là huyền thoại, cuộc đời ông là truyền kỳ, cho đến nay vẫn còn được người đời ca tụng. Ông là chủ nhân bảng phong Thần trong “Phong Thần Diễn Nghĩa”, đồng thời cũng là vị tướng quân lừng lẫy nhà Chu thời thượng cổ.

Ông chính là Khương Tử Nha.

Thế nhưng, bậc cao nhân lẫy lừng cả thiên thu như ông lại vì một cái quay đầu mà mắc nạn, bị 36 lộ quân tiến đánh đến bước đường “thập tử nhất sinh”.

Rất nhiều người cho rằng những nhân vật Thần thoại đều là hư cấu, nhưng Khương Tử Nha lại là nhân vật có thực trong lịch sử. Khương Tử Nha trong “Phong Thần Diễn Nghĩa” chính là vị khai quốc công thần Khương Thượng của triều Chu.

Vào thời thượng cổ, “Tính” (姓 – tên họ) và “Thị” (氏 – dòng họ, thị tộc) là hai khái niệm khác nhau. “Tính” biểu thị quan hệ huyết thống, còn “Thị” biểu thị phong hiệu của quý tộc hoặc tông tộc, là một nhánh của “Tính”. Tổ tiên của Lã Thượng được phong ở đất Lã, do đó còn được gọi là Lã Thị.

Theo các ghi chép trong sử sách, Lã Thượng họ Khương, tên Thượng, tự Tử Nha, hiệu Phi Hùng. Ông cũng được gọi là “Lã Vọng”, tôn xưng là “Khương Thái Công”, “Thái Công Vọng”, hoặc “Thượng Phụ”. Từ sau thời Tần Hán, “Tính” và “Thị” trộn lẫn với nhau, Lã Vọng liền được gọi là Khương Tử Nha.

Trong “Phong Thần Diễn Nghĩa”, Thân Công Báo xúi giục 36 lộ quân, trong đó có các Thần Tiên của cả Xiển giáo và Triệt giáo đi chinh phạt Tây Kỳ. Đây là phần sinh động và thú vị nhất trong toàn bộ tiểu thuyết, nhưng cũng là phần ly kỳ, gay cấn, dễ khiến người ta thương tâm nhất. Câu chuyện ấy bắt đầu như thế nào?

Khương tử nha
Khương Tử Nha (Ảnh: Wikipedia)

Phong Thần duyên khởi

Tương truyền, ngự trong cung Thái Hư trên dãy núi Côn Luân là vị Thần chưởng quản Xiển giáo, ngài chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn. “Phong Thần Diễn Nghĩa” hồi thứ 15 kể rằng, mười hai vị Tiên đệ tử của Thiên Tôn vì vi phạm giới luật mà bị đọa hồng trần, phải đối mặt với lệnh trừng phạt. Từ đó Nguyên Thủy Thiên Tôn đóng cửa động không giảng Đạo nữa.

Lúc này, Hạo Thiên Thượng Đế có lệnh truyền mười hai vị Tiên phạm giới luật ấy phải xuống trần làm tôi cho nhà Chu. Hơn nữa, xét trong cả Xiển giáo và Triệt giáo, số người tu hành phạm tội gom lại có 365 người, tất cả đều được biên tên vào bảng Phong Thần để đủ số cho Trời sai khiến.

Ở đây cần giải thích một chút: Trong “Phong Thần Diễn Nghĩa”, Thần Tiên xếp theo ngôi bậc từ cao xuống thấp là: Thánh, Tiên, Thần, nhân.

Nhân vật có pháp lực vĩ đại nhất là Hồng Quân Lão Tổ, đứng ở bậc Thánh, là sư phụ của Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên Giáo Chủ.

Thái Thượng Lão Quân chưởng quản Nhân đạo, Nguyên Thủy Thiên Tôn chưởng quản Xiển giáo, còn Thông Thiên Giáo Chủ chưởng quản Triệt giáo. Cả ba vị đều là đệ tử bên dưới Hồng Quân Lão Tổ, nhưng vẫn được xếp vào bậc Thánh.

Khương Tử Nha
Từ trái qua phải: Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên Giáo Chủ (Phạm vi công cộng)

Từ “Thánh” xuống tiếp nữa là “Tiên”, lại xuống tiếp nữa là “Thần”, còn xuống tiếp nữa thì chính là “người”.

Nhìn từ góc độ tu luyện thì cảnh giới của Thánh đã siêu việt khỏi Tam giới, còn Tiên, Thần, và người đều là các chúng sinh trong Tam giới. Các vị Tiên của Xiển giáo và Triệt giáo vì phạm tội mà thứ bậc bị giáng hạ từ “Tiên” xuống làm “Thần”, trở thành bề tôi cho Ngọc Đế sai khiến.

Người làm sư phụ đương nhiên sẽ tìm cách cứu nguy cho đệ tử. Ba vị chưởng giáo vì để cứu độ mười hai vị Tiên vượt qua kiếp nạn mà đã ngồi xuống cùng đề xuất kế hoạch “phong Thần”, thiết lập 365 Thần vị, phân làm tám bộ.

Bốn bộ trên là: bộ Lôi, bộ Hỏa, bộ Ôn, bộ Ðấu.

Bốn bộ dưới là: “Quần tinh liệt tú” (các vị Thần Sao), “Tam sơn Ngũ nhạc” (các vị Thần Núi), “Bố vũ hưng vân” (các vị Thần Mây và Thần Mưa), “Thiện ác chi Thần” (các vị Thần quản việc thiện ác).

Thiên tượng khi ấy đúng vào lúc khí số Thành Thang đã tận, vận số nhà Chu đang lên. Lại vừa hay có các vị Tiên phạm giới luật nên tam giáo cùng phong Thần, mở ra cục diện “Phong Thần Diễn Nghĩa”.

Cũng chính là nói, trong quá trình thay triều đổi đại, nhà Thương diệt vong, nhà Chu bước lên vũ đài, lịch sử tất yếu sẽ nổ ra chiến tranh. Số trời đã định 365 người phải chết, nguyên thần của họ sẽ thăng lên bảng phong Thần. Hết thảy đều có định số, tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên.

Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Khương Tử Nha có số hưởng phúc làm tướng, vạn sự đều đã sẵn sàng, chỉ đợi người khai cuộc.

Nguyên Thủy Thiên Tôn liền cho gọi Khương Tử Nha đến và hỏi: “Con đã lên núi được mấy năm rồi?”

Khương Tử Nha đáp: “Đệ tử 32 tuổi lên núi, đến nay cũng đã được 72 tuổi rồi”.

Thiên Tôn nói: “Con sinh ra mệnh bạc, Tiên đạo khó thành, chỉ có thể hưởng phúc ở nhân gian. Nay nhà Thương khí số đã tận, nhà Chu sắp hưng khởi, con hãy thay ta xuống núi phong Thần, thân làm khanh tướng, phò trợ minh chủ, như thế cũng không uổng công 40 năm lên núi tu hành. Chỗ này không phải là nơi con có thể ở được lâu, con hãy sớm thu xếp hành trang mà xuống núi”.

Khương Tử Nha liền lo sợ, khóc lóc năn nỉ rằng: “Đệ tử thành tâm xuất gia, tình nguyện ở trong núi khổ tu, không dám tham luyến phú quý nơi hồng trần. Mong sư tôn mở lòng từ bi, cho đệ tử ở lại”.

Thiên Tôn lắc đầu: “Duyên mệnh của con như thế, tất phải nghe mệnh Trời, đừng có trái lời”.

Khương Tử Nha không cam tâm, cứ một mực cầu xin sư phụ, lưu luyến mãi chẳng muốn rời đi.

Sư huynh của ông là Nam Cực Tiên Ông bèn khuyên nhủ: “Tử Nha, cơ hội khó gặp, thời cơ đến thì đừng để lỡ mất. Thiên số đã định như vậy rồi, đệ khó lòng có thể trốn tránh. Mặc dù đệ phải xuống núi, nhưng đợi khi công thành danh toại, tự sẽ có ngày lại lên núi tu Đạo”.

Rốt cuộc lệnh thầy khó trái, Khương Tử Nha chỉ đành thu xếp hành trang, mang theo đàn Cầm và thanh kiếm bái lạy sư tôn rồi xuống núi.

Khương Tử Nha
Khương Tử Nha khi mới xuống núi, phải bán hàng mưu sinh (Ảnh: Tư Hựu, chanhkien.org)

Tử Nha quay đầu

“Phong Thần Diễn Nghĩa” hồi thứ 36 kể rằng:

Văn thái sư của nhà Thương chỉ thị quan trấn ải Thanh Long là Trương Quế Phương xuất binh đi đánh Tây Kỳ, thủ phủ của nhà Chu. Trương Quế Phương nhận được hỏa bài của thái sư, liền dẫn theo mười vạn hùng binh lên đường chinh tây. Đoàn quân ngày đi đêm nghỉ, vài ngày sau đã đến nơi cách thành Tây Kỳ mười dặm. Cả đoàn dừng chân hạ trại, bắn pháo hò reo ầm ĩ.

Lúc này, Khương Tử Nha đã được phong làm thừa tướng ở Tây Kỳ, phải đối mặt với đội binh tinh nhuệ của Trương Quế Phương. Kết quả trong trận này, quân Tây Kỳ tổn thất nhiều binh hùng tướng mạnh, Khương Tử Nha không còn cách nào khác đành quay lại núi Côn Luân một chuyến, thỉnh cầu sư phụ trợ giúp.

Tử Nha đến cung Ngọc Hư, gặp được sư phụ liền vội vàng quỳ xuống bái lạy.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Con đến thật đúng lúc, để ta sai Nam Cực Tiên Ông trao bảng phong Thần cho con, con hãy đem về Tây Kỳ lập một cái đài phong Thần mà treo bảng ấy thì là hoàn tất đại sự trong đời của con”.

Tử Nha thưa: “Nay Trương Quế Phương dùng tà thuật đem quân đến đánh Tây Kỳ, đệ tử đạo hạnh nông cạn, tài năng còn thua kém không thể cự lại được, xin thầy ra ơn trợ giúp đệ tử”.

Thiên Tôn nói: “Con ở nhân gian làm đến chức thừa tướng, hưởng bổng lộc triều đình, ngay cả Võ Vương còn phải gọi con là Thượng Phụ, thế mà con lại sợ tà thuật, đến đây cầu cứu nỗi gì? Việc của phàm gian, bần Đạo sao có thể quản cho con được?”

Tử Nha năn nỉ: “Nhưng Trương Quế Phương ỷ có phép thuật mà lộng hành, không ai chống đỡ nổi”.

Thiên Tôn cười lớn: “Chúa Tây Kỳ có đức, không đến nỗi gì mà lo. Con đừng sợ tà đạo, cứ về đi, khi nào có việc nguy cấp tự sẽ có cao nhân đến tương trợ. Việc này không cần phải hỏi ta nữa, con đi đi”.

Sau đó Nguyên Thủy Thiên Tôn lại dặn dò: “Con về dọc đường, gặp ai kêu tên thì đừng đứng lại. Nếu con nói chuyện với người ấy thì ngày sau sẽ có 36 đạo binh đến đánh con, con nhất định phải cẩn thận. Ta nói trước cho hay để con khỏi ân hận. Thôi, hãy về đi”.

Tử Nha lạy tạ ra khỏi cửa động, được Nam Cực Tiên Ông đi theo tiễn đưa. Tử Nha than: “Sư huynh ơi, đệ về đây cầu thầy giúp sức, chỉ mong thầy ban cho phép màu để trị Trương Quế Phương nhưng thầy từ chối, đệ chẳng biết tính sao”.

Nam Cực Tiên Ông nói: “Số Trời đã định, không thể lộ Thiên cơ. Sư đệ phải nhớ lời thầy dạy, trên đường về nghe thấy ai gọi tên thì nhớ đừng dừng lại nói chuyện với họ. Việc này vô cùng quan trọng, nhất thiết phải nhớ kỹ. Nay tôi đưa sư đệ đến đây thôi, còn theo xa hơn nữa bất tiện”.

Nào ngờ, Tử Nha vừa đi đến vách đá Kỳ Lân liền nghe thấy sau lưng có người gọi mình. Nhớ lại lời sư phụ và sư huynh căn dặn, Khương Tử Nha không trả lời.

Người ấy gọi: “Tử Nha Công!”, nhưng Tử Nha vẫn không đáp lại.

Người ấy lại gọi: “Khương thừa tướng!”, nhưng Tử Nha vẫn không trả lời.

Người ấy gọi đến năm lần thấy Khương Tử Nha không quay lại, liền nổi giận trách: “Khương Thượng! Anh thật quá bạc tình! Anh làm đến chức thừa tướng rồi quên cả tình bạn xưa cũ hay sao? Anh quên hẳn trước đây 40 năm, tôi và anh cùng tu luyện tại cung Ngọc Hư sao? Vậy mà hôm nay gọi anh bao nhiêu lần, ngay cả đáp lời anh cũng không đáp lại”.

Tử Nha nghe nói liền quay đầu lại xem thử, thấy người ấy cưỡi trên lưng cọp, mình mặc áo rộng, tay cầm gươm báu sáng ngời. Thì ra là sư đệ Thân Công Báo.

Khương Tử Nha mừng rỡ nói: “Ủa, sư đệ đây mà! Bởi thầy dặn trên đường về nếu gặp ai kêu thì đừng trả lời, tôi sợ trái lời thầy, chẳng ngờ lại gặp sư đệ. Vậy xin miễn chấp”.

Khương Tử Nha
Khương Tử Nha và Thân Công Báo. (Ảnh tổng hợp từ wikipedia)

Khương Tử Nha nào đâu ngờ, chỉ vì cái quay đầu lần này mà ông đã chiêu mời 36 lộ quân chinh phạt do Thân Công Báo xui khiến, đẩy ông vào tình cảnh thập tử nhất sinh. Thậm chí, cả mười hai vị Tiên đứng đầu cung Ngọc Hư đều mất hết Tiên thể, toàn bộ trở thành kẻ trần tục, phải mang theo xác phàm tu luyện lại từ đầu.

Lĩnh mệnh phong Thần

Có người cho rằng 36 lộ quân chinh phạt vốn nằm trong kế hoạch của Nguyên Thủy Thiên Tôn, do Thiên Tôn mượn đến để phong Thần. Nhưng cũng có người cho rằng những quan nạn từ 36 lộ quân chinh phạt ấy hoàn toàn không phải là điều cần thiết, mà là do Khương Tử Nha tự chiêu mời đến. Vì sao lại như vậy?

Kỳ thực, 36 lộ quân chinh phạt hoàn toàn không đáng xảy ra. Từ thiên tượng có thể thấy ba nhân tố sớm đã được Thiên định:

Một là, mười hai vị Tiên đứng đầu phạm giới, cần phải trải qua kiếp nạn.

Hai là, nhà Thương sắp diệt, nhà Chu hưng khởi.

Ba là, ba vị chưởng quản Tam giáo vì để cứu đệ tử vượt qua kiếp nạn nên đã thiết lập bảng phong Thần, trợ giúp nhà Chu dấy binh phạt Trụ, đồng thời để mười hai vị Tiên lập công chuộc tội, giữ được Thần vị.

Vì sao Khương Tử Nha được lĩnh mệnh phong Thần? Sư phụ của ông là Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói: “Con sinh ra mệnh bạc, Tiên đạo khó thành, chỉ có thể hưởng phúc ở nhân gian. Nay nhà Thương khí số đã tận, nhà Chu sắp hưng khởi, con hãy thay ta xuống núi phong Thần, thân làm khanh tướng, phò trợ minh chủ, như thế cũng không uổng công 40 năm lên núi tu hành”.

Lại nói, từ rất xa xưa về trước, trên Thiên giới có một linh thú gọi là Phi Hùng (gấu bay), đã tu luyện ba ngàn năm nhưng vẫn chưa đắc được chính quả. Gấu bay nghe nói Nguyên Thủy Thiên Tôn có Đạo pháp cao thâm, ngài có mười hai đại đệ tử đã tu thành chính quả. Gấu bay cũng muốn đắc Đạo thành Tiên, vậy nên nó đã lên núi Côn Luân bái Nguyên Thủy Thiên Tôn làm thầy.

Gấu bay quỳ trước mặt Thiên Tôn, nhưng Thiên Tôn chưa từng thu nhận đồ đệ nào giống như vậy, do đó đã từ chối. Gấu bay một lòng cầu Đạo, cho dù có đuổi như thế nào cũng không chịu rời đi, hễ có cơ hội là quỳ trước mặt tôn sư. Nguyên Thủy Thiên Tôn không đuổi được nên cũng không để ý đến nó nữa, ông bèn quay người nằm trên giường Bích Du ngủ một giấc, nào ngờ giấc ngủ này kéo dài 300 năm.

Đến khi Thiên Tôn tỉnh dậy thì gấu bay không còn nữa, xương thịt đều đã biến thành tro, chỉ còn lại một cơn lốc nhỏ đang xoay tròn ở đó. Thì ra nguyên thần của nó vẫn còn vương vấn trước giường Thiên Tôn, kiên định chờ được bái sư học Đạo. Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm động, bèn thở dài một tiếng: “Thật khó tìm được người kiên định như con”.

Thế rồi, ông chỉ tay vào cơn lốc nhỏ và an bài cho nó chuyển sinh thành người. Đó chính là Khương Tử Nha.

Năm Khương Tử Nha 32 tuổi, nhờ sự chỉ dẫn của Nam Cực Tiên Ông, cuối cùng ông cũng được thu nhận vào môn hạ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, lấy đạo hiệu là Phi Hùng, nghĩa là gấu bay.

Mặc dù gấu bay đã có được thân người, nhưng căn cơ chưa đủ, khó có thể luyện được pháp thuật cao thâm, lại càng khó vào hàng Tiên ban. Nhưng vì ông thành tâm cầu Đạo nên Thiên Tôn vô cùng coi trọng, truyền thụ cho ông thuật Kỳ môn độn giáp và lệnh cho ông xuống núi phò trợ Võ Vương phạt Trụ. Biết ông chưa có đủ pháp lực để đương đầu với tà thuật, Thiên Tôn lại ban cho ông linh thú Tứ Bất Tướng, cờ Hạnh Hoàng Kỳ và cây roi Đả Thần Tiên, đồng thời giao cho ông trọng trách phong Thần.

Mặc dù Khương Tử Nha không cô phụ sự ủy thác của tôn sư, đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh, nhưng ông vẫn không cách nào đắc Đạo thành Tiên. Vì vậy sau khi dương thọ kết thúc, nguyên thần của ông lại tìm đến Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Thiên Tôn nói: “Đồ nhi à, kiếp trước con đã đầu thai làm người, nhưng căn cốt vẫn còn kém cỏi, cần phải chuyển thế thêm nhiều lần nữa mới có thể tu thành”.

Nghĩ rằng Khương Tử Nha có công phong Thần, Thiên Tôn lại truyền chỉ xuống Địa phủ, an bài để ông được chuyển sinh thành bậc thông minh tuyệt đỉnh có “cửu khiếu linh lung tâm” (trái tim long lanh chín lỗ). Do đó, đến đời sau Khương Tử Nha lần lượt chuyển sinh thành Tôn Tẫn, Gia Cát Lượng, và sau này là Lưu Bá Ôn. Nhưng đó lại là một câu chuyện ly kỳ khác, chúng ta sẽ không nhắc lại ở đây. Quý độc giả quan tâm vui lòng đọc bài “Câu chuyện luân hồi của Khương Tử Nha”.

Cũng chính là nói, Khương Tử Nha thụ mệnh phong Thần, nếu cẩn trọng tuân theo lời sư phụ thì hết thảy sẽ được Trời xanh tác hợp, tự nhiên mọi sự sẽ thành.

Một cái quay đầu, thiên thu khó hối

Quay trở lại câu chuyện bên trên, Thân Công Báo thấy Khương Tử Nha được sư phụ giao phó trọng trách thì vô cùng đố kỵ. Mặc dù Thân Công Báo có công năng và đủ mọi tiêu năng tiểu thuật, nhưng tâm tật đố lại quá mạnh. Nhìn thấy Khương Tử Nha không có tài năng gì, vậy mà sư phụ lại cho ông được đi phong Thần, Thân Công Báo càng nghĩ càng bất bình. Tâm đố kỵ làm lu mờ tâm trí, hại người hại cả mình, là ác tâm mà người tu hành nhất định phải bỏ, nếu không sẽ để lại hậu họa lớn vô cùng.

Thân Công Báo nói: “Ngươi chẳng qua học thông ngũ độn, di sơn đảo hải mà thôi, sánh với ta sao được? Ta chặt thủ cấp liệng lên trời, đi chơi muôn dặm rồi mây đỏ chở thủ cấp đem ráp lại như thường, vậy mới đáng công học Đạo. Chớ như ngươi tài phép gì mà dám cự cùng ta? Nếu nghe lời ta, cùng xuống Triều Ca, đốt bản phong Thần đi thì cũng chẳng mất công hầu khanh tướng”.

Tử Nha nghĩ thầm: Lẽ nào lại có thể cắt đầu quăng lên trời cho bay một hồi rồi lắp lại được? Nghĩ rồi liền nói với Thân Công Báo: “Nếu quả sư đệ làm được như vậy, tôi xem tỏ tường, sẽ đốt bảng phong Thần xuống phò Trụ Vương”.

Thân Công Báo liền mở túi lấy ra một thanh gươm cứa vào cổ, cắt đứt cái đầu, quăng bổng lên trời, còn thân mình vẫn trơ trơ không ngã xuống.

Nam Cực Tiên Ông từ xa nhìn thấy Thân Công Báo cưỡi cọp chạy theo Tử Nha đến núi Kỳ Lân, sau lại thấy đầu Thân Công Báo bay qua bay lại trên trời. Tiên Ông nghĩ: Tử Nha tính tình thật thà e lại lầm mưu gian trá. Ông liền gọi Bạch Hạc đồng tử đến và nói: “Ngươi hãy hiện nguyên hình, tha đầu Thân Công Báo đem qua Nam Hải cho ta”.

Ðồng tử vâng lệnh hóa ra con hạc trắng bay nửa lưng trời, tha đầu Thân Công Báo về phía Nam Hải.

Nam Cực Tiên Ông hiện đến vỗ vào lưng Tử Nha một cái: “Đệ điên cuồng hay sao mà tin nhảm như vậy? Thân Công Báo có tà thuật, đệ tưởng thật à? Chỉ nội trong một giờ ba khắc mà không ráp đầu được, nó sẽ tuôn máu ra mà chết. Thầy dặn đệ không được nói chuyện với ai, sao đệ không tuân lời? Nó sẽ kêu 36 đạo binh đến đánh đệ đó. Ta nghe đệ giao ước với nó, đốt bảng phong Thần xuống Triều Ca phò vua Trụ, đệ tưởng bản phong Thần dễ đốt lắm sao? Ta thấy vậy nên sai Bạch Hạc tha đầu nó quăng xuống Nam Hải, hễ nó chết là đệ khỏi lo”.

Tử Nha nói: “Nếu sư huynh biết quá giờ mà không ráp được đầu thì sẽ chết, vậy xin huynh tha cho một phen. Lòng Đạo ai cũng lấy tình thương làm trọng. Thân Công Báo tu luyện đã lâu năm, chẳng lẽ vì biểu diễn công lực cho bạn bè xem mà hại nó như vậy?”

Nam Cực Tiên Ông nói: “Đệ thương nó, nhưng nó không có tình thương với đệ đâu. Ngày nay tha nó, ngày sau có ba mươi sáu đạo binh đến đánh đệ, đệ đừng than thở”.

Tử Nha nói: “Chừng nào nó bất nghĩa sẽ hay, nay vì tình bạn, nó biểu diễn công lực cho xem mà lại giết nó, lòng đệ thực không nỡ”.

Thân Công Báo được tha tội, liền cưỡi lên con cọp trắng chỉ vào Tử Nha mà nói: “Ta nói cho ngươi biết, vùng đất Tây Kỳ sẽ lập tức biến thành biển máu, xương trắng chất thành núi”, nói rồi hậm hực bỏ đi.

Rất nhiều người xem đến đây đều cảm động vì tấm lòng lương thiện của Khương Tử Nha. Nhưng Khương Tử Nha không ngờ rằng, thiện lương đặt nhầm chỗ sẽ khiến bao nhiêu người vô tội phải bỏ mạng. Những người vô tội ấy có đáng chết không? Có đáng bị đánh đổi vì một phút “thiện lương” hồ đồ không?

Hãy xem, hậu quả của việc không theo lời sư phụ ấy lớn đến mức nào: Sau cái quay đầu của Tử Nha là 36 lộ quân kéo đến, hơn 10.000 quân sĩ Tây Kỳ bị giết hoặc bị thương, thành Tây Kỳ nhiều lần bị nguy hiểm đến mức dân chúng trong thành gần như bị thảm sát, Khương Tử Nha nhiều lần suýt mất mạng, thậm chí cả Vũ Vương cũng suýt chết trong trận Hồng Sa. Một mình Khương Tử Nha không thể giải quyết được những khó khăn này, vậy là các đại đệ tử của Ngọc Hư cung và các vị Thần Tiên lại phải bận rộn thay nhau trợ chiến.

Để cứu lấy linh hồn của Khương Tử Nha, Xích Tinh Tử suýt mắc kẹt trong Lạc Hồn trận, còn Đạo sĩ Nhiên Đăng gặp nguy hiểm đến mức ngay cả con thú cưỡi Mai Hoa Lộc của ông cũng bị chém thành hai mảnh, nhiều người trong số mười hai đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn bị mắc kẹt trong trận Hoàng Hà và mất đi Tiên thể. Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đột phá trận pháp và giải cứu đệ tử, nhưng họ đều trở thành những kẻ phàm phu tục tử, và phải tu luyện lại từ đầu.

Ngộ tính của Tử Nha

Khương Tử Nha đối với sư môn mười phần kiên định, mặc dù là công thần có địa vị trong triều, nhưng ông không dám quên nguồn cội, cho dù bị hãm hại thế nào thì cuối cùng hồn phách vẫn trở lại Côn Luân. Vậy mà ông vẫn bị mê hoặc bởi những lời phỉnh lừa dẫn dụ của Thân Công Báo.

Nếu đổi lại là người khác, trong trạng thái hư vô mịt mùng như thế, liệu người bình thường có thể giữ vững bản thân trước những lời dụ hoặc hay không? Đạo tâm của một người có bao nhiêu phần kiên định, hoàn toàn không phải chỉ là lời nói trên chót lưỡi đầu môi, cũng không phải là điều chủ quan muốn đạt liền có thể đạt được. Ngoài căn cơ thì còn có tu vi, chỉ vào thời khắc then chốt mới có thể khảo nghiệm ra được.

Khương Tử Nha dẫu chân tâm thành ý và vâng lệnh sư phụ, nhưng một cái quay đầu lần này đã vạch ra ranh giới: là kính sư, tín sư, hay là lạc sang lối rẽ? Nhìn thì có vẻ chỉ là sai lầm nhỏ, nhưng trên thực tế lại là sai lầm khó vãn hồi. Ông nghe sư phụ dặn dò, đã nghe vô cùng minh bạch rõ ràng, vậy mà khi Thân Công Báo vừa trách móc đôi câu, ông lại hồ đồ quay đầu đáp lại.

Sứ mệnh sư phụ giao cho ông lớn như vậy, vậy mà ông không ý thức được vấn đề này, chỉ một màn biểu diễn của Thân Công Báo đã làm cho ông quay lưng làm trái với lời ủy thác của sư tôn. Nếu không phải vì Nam Cực Tiên Ông kịp thời cản lại, thì suýt chút nữa bảng phong Thần đã bị ông đốt cháy rồi.

Không lấy làm lạ khi Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Căn cơ nông cạn, Tiên Đạo khó thành”. Chút ít căn cơ này tựa như cái rễ nông bám trên mặt đất, chỉ cần một lực nhỏ là có thể nhổ bật rễ, nhưng nếu là cây đại thụ đã được cắm rễ dưới hốc sâu, thì muốn nhổ cũng chẳng nhổ được. Do vậy ông khó tu thành Tiên, chỉ có thể làm người.

Giới tu hành giảng “Ngộ”. Khương Tử Nha căn cơ còn kém, ngộ tính chưa đủ, không cách nào lý giải được pháp lý trong lời của Tiên Ông, lại càng không nghĩ tới rằng nếu bảng phong Thần bị thiêu hủy, thì dẫu có xử chết bao nhiêu Thân Công Báo, ngay cả Khương Tử Nha phải chết bao nhiêu lần để đền tội, cuối cùng cũng không thể vãn hồi được lỗi lầm.

Nói tóm lại, 36 lộ quân chinh phạt ấy, 36 ma chướng ấy hoàn toàn không phải là điều cần thiết xảy ra. Hết thảy những quan nạn này đều bắt nguồn từ việc Khương Tử Nha không nghe lời sư phụ. Một cái quay đầu thiên thu khó hối, không đáp lời liền vô sự, vừa đáp lời liền tai vạ gió bay.

Nam Cực Tiên Ông là đệ tử môn hạ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, vì để trợ giúp sư đệ hoàn thành trách nhiệm phong Thần nên đã sai Bạch Hạc đồng tử biến thành con hạc trắng tha đầu của Thân Công Báo bay đi, đồng thời giải thích cho Khương Tử Nha mối hiểm họa sẽ xảy ra sau này.

Kỳ thực, không chỉ riêng Nam Cực Tiên Ông, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn với tư cách là sư phụ, ngài hoàn toàn hiểu tính cách của Tử Nha. Nhưng liệu Khương Tử Nha có quay đầu hay không, kỳ thực Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không chắc chắn, bởi vì đây chính là quan ải khảo nghiệm tâm tính của Tử Nha. Hay nói cách khác, liệu Khương Tử Nha có quay đầu hay không hoàn toàn phụ thuộc vào tâm tính, phụ thuộc vào việc ông có ngộ được hay không.

Nếu Tử Nha không quay đầu, vậy đương nhiên là mọi sự vẹn toàn, kế hoạch phong Thần sẽ hoàn thành thuận lợi, vạn sự xuôi gió thuận buồm. Còn nếu Tử Nha quay đầu lại, vậy ắt sẽ không tránh khỏi 36 lộ quân chinh phạt, Thiên Tôn cũng khó tránh khỏi những rắc rối phiền toái vì bảo hộ đồ nhi.

Vì thế, sau khi hoàn tất việc phong Thần, bản thân Khương Tử Nha không đắc được Thần vị. Nhưng vì ông chân thành với sư môn, kiên định lòng tu Đạo, thêm vào đó lại hoàn thành trọng trách phong Thần, có công phò trợ nhà Chu phạt Trụ, do đó Thiên Tôn đã chu đáo an bài cho ông, để ông tiếp tục ma luyện trong hồng trần, giải thoát khỏi nghiệp chướng, cuối cùng đắc Đạo thành Tiên.

Theo Lý Minh – Xinbuxinyouni
Minh Hạnh biên dịch


Mời quý độc giả ghé thăm trang NTD Việt Nam để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x