Vận mệnh có phải trời định?
Sở Thành Vương là một trong những bá chủ thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tuy nhiên, vì cố chấp nhận định của bản thân trong việc lập thái tử, nên khiến ông không chỉ mất đi ngai vàng mà còn mất cả mạng sống quý giá.
Ông không biết bản thân bị lừa dối, chỉ một mực tin vào thành kiến của bản thân. Diện tướng có thể cung cấp cho người ta những nhìn nhận có giá trị, nhưng nó không được ông xem trọng, khiến bản thân hối hận không thể bù đắp.
Không nghe khuyên bảo, hối hận chẳng kịp
Trong những năm đầu, Sở Thành Vương chuẩn bị sắc lập trưởng tử Thương Thần làm thái tử. Ông bèn triệu Lệnh doãn (tương đương với chức tể tướng, người đứng đầu chính quân) Tử Thượng (Đấu Bột, nhậm chức Lệnh doãn từ năm 629 TCN – 627 TCN) để hỏi ý kiến.
Tử Thượng nói: “Tuổi của hiền quân [tức Thương Thần] còn nhỏ mà đã có rất nhiều sủng phi. Nếu nay vội vàng sách lập thái tử, sau này muốn thay đổi sẽ gây ra hỗn loạn. Hơn nữa, chiểu theo tập quán truyền thống của nước Sở, sách lập thái tử đều chọn con thứ. Thương Thần có hai mắt lồi, thanh âm giọng nói như lang sói, là một người tàn nhẫn, không thể lập làm thái tử.”
Những lời của Lệnh doãn Tử Thượng không thể thay đổi được ấn tượng của Sở Thành Vương đối với Thương Thần. Thương Thần là trưởng tử, đã mua chuộc một số đại thần để họ nói những lời tốt đẹp về mình. Trước mặt Sở Thành Vương, Thương Thần cố gắng hết sức biểu lộ sự chân thành, cung kính, nho nhã lễ độ, nên chiếm được sự yêu thích của Sở Thành Vương. Sở Thành Vương giữ nguyên ý định từ đầu sách lập Thương Thần làm thái tử.
Tuy thế, những lời của Lệnh doãn Tử Thượng lại gây ra họa sát thân cho chính ông. Tai mắt mà Thương Thần sắp đặt đã nghe được những lời của Tử Thượng, đem báo lại cho Thương Thần. Thương Thần ôm hận trong lòng. Trong trận chiến với nước Tấn sau đó, Thương Thần đã vu cáo hãm hại Tử Thượng không đánh mà lui, hại chết Tử Thượng.
Sau khi Thương Thần trở thành thái tử, Sở Thành Vương càng ngày càng nhìn rõ mặt mày gian trá của Thương Thần. Cộng thêm việc muội muội của ông là Giang Mị không có ấn tượng tốt với Thương Thần, kiến nghị ông thay đổi thái tử. Sở Thành Vương phát hiện con út Vương tử Chức là người có tài năng, phẩm hạnh lại tốt nên muốn phế truất Thương Thần, thay đổi thái tử.
Sau khi Thương Thần thông qua tai mắt biết được tin tức này, bèn hỏi sư phụ của cậu ta là Phàn Sùng: “Xin hỏi sư phụ, cần làm thế nào để biết được tình hình thực tế của việc này?” Phàn Sùng đáp: “Con có thể mở tiệc chiêu đãi cô mẫu Giang Mị của con, nhưng trong bữa tiệc cố ý biểu hiện không kính trọng bà ấy.”
Thương Thần làm theo lời của sư phụ. Giang Mị bị Thương Thần đối xử kinh thường, lỗ mãng vô lễ nên vô cùng tức giận, buột miệng nói ra: “Tên nô tài nhà ngươi, không lạ gì phụ vương ngươi muốn phế ngươi để đổi lập Vương tử Chức, thật là hợp lý mà.”
Thương Thần đem mấy lời đó nói với Phàn Sùng: “Phế con để lập Vương tử Chức là thật rồi.”
Phàn Sùng nói: “Con có thể làm bề tôi phụng sự Vương tử Chức không?” Thương Thần đáp: “Con không cam tâm!”
Phàn Sùng lại hỏi: “Con có thể lưu vong sang nước khác không?” Thương Thần đáp: “Con không muốn lưu vong sang nước khác.”
Phàn Sùng lại hỏi tiếp: “Con dám cả gan chọn làm việc lớn không?” Thương Thần đáp: “Con dám!”
Tháng Mười mùa đông cùng năm, Thương Thần và Phàn Sùng huy động cấm vệ quân trong cung thái tử xông vào vương cung bao vây Thành Vương. Thành Vương nhìn thấy cấm vệ quân của mình bị sát hại và bị khống chế thì nói muốn thoái vị để giữ mạng.
Nhưng Thương Thần và Phàn Sùng không đồng ý việc một cung có hai vua, bức Thành Vương phải tự sát trong cung. Thành Vương muốn dùng kế hoãn binh để tự cứu, nói rằng vừa nấu xong canh tay gấu, xin đợi ăn xong món tay gấu rồi tự tận, nhưng không được đồng ý. Ông đành thắt cổ tự tử trên xà nhà trong cung điện.
Mặc dù Sở Thành Vương đã đưa tiếng tăm danh vọng và sức mạnh của nước Sở lên rất cao, nhưng vì không biết nhìn người, lại không tiếp nhận khuyên can của đại thần về quan sát diện tướng dẫn tới họa sát thân. Nghe nói rằng khi truy tặng cho ông thụy hiệu là “Linh”, Thành Vương không nhắm mắt. Sau đó đổi thành “Thành” thì ông mới nhắm mắt.
Nguồn tư liệu: “Tả Truyện – Văn Công”
Thủy Tiên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ
Mời quý độc giả ghé thăm trang Epoch Times Tiếng Việt để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.
- Xem thêm:
- Karl Marx là người như thế nào?
- Tổng quan về Lịch sử Trung Quốc (Lời mở đầu – Phần 4): Sử quan và Quan sử
Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.
Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.
Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).
Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!
Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!