Có lúc con người bị bệnh là do ý trời, khỏi bệnh hay không cũng là do ý trời, không phải cứ có thầy thuốc giỏi thì có thể trị được bệnh.
Trong Thái bình quảng ký có ghi chép một câu chuyện trích từ Hội Xương giải di, kể rằng có một người bị mắc bệnh, chữa trị thế nào cũng không khỏi. Nhưng có thể là ý trời, ông ấy ngẫu nhiên uống một phương thuốc thì bệnh liền khỏi. Câu chuyện này cũng nói lên một sự thật là có một số người có khả năng kì lạ, độ chính xác khi xem xét sự việc của họ cũng khác người thường, câu chuyện đại ý như sau.
Có một vị lão nhân nọ, gia cảnh rất giàu có, nhưng lại mắc phải một căn bệnh khó chữa trị, cơ thể ngày một gầy gò ốm yếu, đến mức không nuốt nổi cơm, chỉ có thể mỗi ngày uống nửa lít máu tươi để duy trì sự sống. Người lớn kẻ nhỏ trong nhà đều rất lo lắng và sợ hãi, do đó đã chi ra một số tiền lớn để tìm thầy giỏi về trị bệnh cho ông, rất nhiều thầy thuốc tìm đến, mặc dù được hậu đãi nhưng họ vẫn không thể nào chữa được bệnh, đành phải ra về.
Có một người đến từ Kiếm Nam, chẩn bệnh hơn mười ngày vẫn không đoán được là bệnh gì, liền hỏi con trai của người bệnh rằng: “Tôi trị bệnh cho người ta đã có kinh nghiệm ba đời gia truyền rồi, chỉ cần chẩn đoán bệnh tình thì đều nhất định sẽ biết căn nguyên của bệnh là gì. Nay xem bệnh của lão tiên sinh thì lại cảm thấy hoàn toàn không có manh mối, có thể là vì y thuật của tôi không đủ, hoặc cũng có thể là bệnh của lão tiên sinh thuộc về tai họa do trời giáng xuống chăng? Tuy nhiên, tôi từng nghe nói có một vị Phủ Soái, họ Giả, học rộng hiểu nhiều, là một người có khả năng kì lạ. Ông ấy đối với y dược và toán quái mệnh lý không gì là không biết. Ngài có thể bỏ ra một ít tiền biếu cho tùy tùng của Phủ Soái thì có thể biết được bao giờ ông ấy đi ra ngoài, có thể kính cẩn chờ đợi để Phủ Soái gặp lão tiên sinh. Để ông ấy gặp, chỉ cần ông ấy nói một lời thì tôi có thể trị được bệnh cho lão tiên sinh”.
Con trai của lão tiên sinh làm theo lời dặn. Quả nhiên một ngày nọ, Giả Phủ Soái trên đường đến chùa dâng hương, trông thấy lão tiên sinh, thì chăm chú nhìn một lúc. Lúc ông đang định nói điều gì đó thì trùng hợp Giám quân sử đến báo cáo sự tình. Bất ngờ, Phủ Soái lên xe ngựa đi về phía giám quân sử.
Vị thầy thuốc chỉ đành tin rằng đây là an bài của vận mệnh, vì vậy mà từ bỏ việc chẩn trị rồi rời đi. Lão tiên sinh cũng tin vào vận mệnh, do đó bèn nói với con trai rằng: “Bệnh của ta định là không qua khỏi, nay cảm thấy rất buồn bực, không muốn nghe thấy giọng nói của ai cả. Con có thể đưa ta đến nơi có núi non sông nước ở ngoại thành, chỉ cần các con ba ngày đến thăm ta một lần, nếu ta chết thì hãy chôn cất ta tại nơi đó”.
Người con trai bất đắc dĩ đành phải đưa cha ra ngoại thành, trông thấy có một tảng đá cạnh một cái ao, bèn đặt ông ở đó, khóc lóc rồi quay về.
Người cha già đột nhiên trông thấy một con chó vàng đi đến ao, ngụp lặn trong ao mấy lượt tựa như đang tắm trong đó. Sau khi con chó vàng rời đi, nước trong ao bỗng nhiên có mùi thơm. Vị lão nhân lúc này cảm thấy khát liền muốn uống nước, nhưng hơi thở mệt nhoài không chút sức lực, ông đành bò đến bên cạnh ao. Sau khi uống nước trong ao thì lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng. Sau khi không ngừng uống nước, thì có thể ngồi dậy. Người con trai đến thăm nhìn thấy vậy thì vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ, liền đón ông lão trở về nhà.
Lão tiên sinh đã có thể ăn uống, không quá mười ngày thì bệnh đã khỏi.
Một ngày nọ, Giả Phủ Soái lại đi ra ngoài, khi xe đi đến chỗ lần trước dừng chân thì bèn hỏi thủ hạ rằng: “Người lần trước ta đã gặp tại nơi này vẫn còn ở chỗ cũ chứ?” Thuộc hạ báo lại rằng ông ấy đã khỏi bệnh rồi.
Giả công nói rằng: “Bệnh của người này rất nhiều thầy thuốc đều không biết. Bệnh mà ông ta mắc phải là chứng bệnh chấy rận, trên thế gian không có thuốc có thể chữa trị, bắt buộc phải dùng đến lược gỗ ngàn năm, đốt thành tro rồi đem uống. Nếu không thì phải uống ‘hoàng long dục thủy’, ngoài ra không còn phương thuốc nào khác, các ngươi có biết ông ta đã khỏi bệnh bằng cách nào không?”
Thuộc hạ đến nhà lão tiên sinh hỏi thăm, ông lão kể lại đầu đuôi sự việc. Phủ Soái sau khi biết chuyện thì nói: “Người này chính là ông trời muốn ông ta mắc bệnh này, cũng chính là ông trời để ông ta tự mình tìm thấy thuốc có thể trị bệnh cho mình, đây hoàn toàn đều là vận mệnh an bài”.
Người đương thời nghe thấy vậy đều rất bội phục kiến thức uyên bác của Giả công, vị “dị năng” mà người thầy thuốc kia nhắc đến.
Nguồn: Epoch Times
Link bài dịch: Epoch Times Tiếng Việt
- Xem thêm:
- Câu chuyện lịch sử: Tấn Hiếu Vũ Đế uống rượu khinh nhờn Thần nên qua đời
- Tấm lòng nhân hậu đằng sau câu chuyện tình lãng mạn
Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.
Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.
Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).
Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!
Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!
Thank you