Trong thư tịch của các triều đại lịch sử, “vận mệnh tiền định” là một chủ đề được nhiều người nói đến. Vào thời nhà Minh, việc tu Đạo vô cùng thịnh hành, vận mệnh tiền định cũng ăn sâu vào lòng người. Chúng ta cùng đọc câu chuyện nhỏ trong “Thuyết thính” (Những điều tai nghe mắt thấy).
Giấc mộng của sĩ đồ
Vào thời nhà Minh, khi Trương Phu Hóa (1439-1508, thụy hiệu là “Giản Túc”), người An Phước, tỉnh Giang Tây, vẫn còn là một sĩ tử, đã có một giấc mộng. Anh mơ thấy mình đang cưỡi hiên (một loại xe thời xưa có màn trướng hoặc mái che) đến một nơi.
Trong giấc mơ, có người nói với anh rằng nơi đó là Thiểm Tây. Anh ta thăng đàn (chủ yếu chỉ việc bước lên trường đàn, thời xưa lúc hội họp liên minh, cúng tế, hoặc lên ngôi hoàng đế, bái tướng duyệt binh, sẽ thiết lập trường đàn, cử hành nghi thức rất long trọng) và cùng ngồi với các quan võ tướng, xem nghi thức duyệt binh. Xung quanh còn có rất nhiều các vị quan liêu có chức vị cao. Một người đứng sau cùng bưng mâm tiến lại gần, bên trong có rất nhiều bánh.
Trương Phu Hóa lấy một miếng bánh ăn, mùi vị rất ngon. Mơ đến đây thì anh ta tỉnh dậy, điều kỳ lạ là mùi thơm của chiếc bánh vẫn còn trong miệng, chính bản thân anh cũng vô cùng kinh ngạc.
Vào năm Thiên Thuận thứ 8 (năm 1464), Trương Phu Hóa đỗ tiến sĩ cập đệ, từ đó thăng tiến, làm quan đến chức Đô Ngự sử Đô Sát viện, Tuần phủ Thiểm Tây.
Minh Hiếu Tông Chu Hựu Đường (1470-1505) trị chính siêng năng, trong 18 năm cầm quyền là người “khiêm nhường, tiết kiệm, cần mẫn chính sự và thương yêu dân chúng”, lại cởi mở, phóng khoáng, tin dùng hiền thần, cho nên triều Minh có được diện mạo hưng khởi, “Triều đường có thứ lớp, thanh liêm, dân khang vật thịnh”. Vì thế nên có niên hiệu là Hoằng Trị, sử xưng tụng là thời “Hoằng Trị trung hưng”, Minh Hiếu Tông cũng được gọi là “Hoằng Trị đế”.
Một năm nọ, Minh Hiếu Tông hạ chiếu cho đại thần giản duyệt việc quân, Trương Phu Hóa và Trấn thủ đại giám Tổng binh cùng ngồi trên đài duyệt binh. Cảnh tượng hoàn toàn giống như trong giấc mơ năm xưa. Đến lúc Tổng binh thiết bày yến tiệc, một người lính bưng một đĩa bánh đầy ắp tiến đến. Trương Phu Hóa gắp một miếng bánh để ăn, mùi vị của nó cũng giống như trong mơ vậy.
Mặc dù đó là giấc mộng lúc ông ta còn trẻ, nhưng nhiều năm sau đó đã trở thành hiện thực. Về đến nhà, ông kể lại cho con cháu nghe. Cháu trai Trương Ngao Sơn hỏi: “Nếu giấc mơ của ông nội đã ứng nghiệm, tại sao ông không ăn thêm bánh?”
Trương Phu Hoa nói: “Hương vị bánh xác thực rất ngon. Nếu ta ăn nhiều hơn nữa, sau này các quan nhất định sẽ thích ta, bọn họ thường xuyên tiến dâng lễ vật cho ta. Nếu không thể từ chối mà nhận thì đó chính là của phi nghĩa, cho nên ta chỉ nếm thử một miếng, cho đúng lễ rồi thôi”. Ai nghe những lời này đều cho rằng lời ông ấy nói rất có đạo lý.
Nếu không có phu nhân cáo mệnh, thì không có người chồng đỗ Trạng nguyên
Khi Mao Trừng (1460-1523, thụy hiệu “Văn Giản”) đến từ Côn Sơn, Tô Châu, vẫn còn là một thiếu niên, cha ông là Mao Thăng muốn lấy cho con trai mình một người con gái họ Yến. Một ngày nọ ở trong mộng, Mao Thăng nhìn thấy một ông lão.
Ông lão nói: “Tước vị cô nương này rất nhỏ, không phải là mệnh nhị phẩm phu nhân, sao có thể làm vợ của con trai ông được?” Mơ đến đây, người cha tỉnh dậy. Ông kể cho vợ nghe về giấc mơ, vừa hay vợ ông cũng có giấc mơ như thế.
Sáng sớm hôm sau, bà mối đến nhà họ Mao nói rằng, nếu không phải làm con dâu lớn của nhà họ Mao thì nhà kia không muốn gả con gái. Bởi vì Mao Trừng là con trai thứ ba trong gia đình, vì vậy mối hôn sự không thành.
Người cha vì đã được ông lão trong mộng nhắc nhở, cho nên cũng không cưỡng cầu, chỉ nhẹ nhàng bỏ qua. Sau đó không lâu, nhà họ Mao đã cưới cháu gái của Trần gia là Từ thị.
Vào năm Hoằng Trị thứ 6 (năm 1494) thời Minh Hiếu Tông, Mao Trừng đỗ Trạng nguyên cập đệ, đứng đầu bảng vàng. Ông từng vào cung giảng học cho Thái tử ở Đông cung, về sau làm quan đến chức Thượng thư bộ Lễ. Vợ chồng vinh hiển, Từ thị hai lần được phong cáo mệnh, sau khi Mao Trừng mất, triều đình truy tặng hàm Thiếu phó, ban thụy hiệu là “Văn Giản”. Vợ ông là Từ thị cũng được ban tước phu nhân.
***
Trong những câu chuyện ngắn này, cuộc đời sự nghiệp trong cõi nhân sinh, ngay cả chi tiết ăn mấy cái bánh, sắc phong cho phu nhân,… đều hiện ra trong mộng cảnh, hết sức rõ ràng, cụ thể. Không thể không cảm thán rằng, con đường thăng tiến, học hành, hôn nhân vợ chồng đều đã được định trước. Trên đời này, những chuyện xảy ra trong cuộc sống, những người đã gặp gỡ, đều không phải là tình cờ, tất cả đều được Đấng cao minh sắp đặt sẵn.
(Dựa theo “Thuyết thính”, quyển hạ)
Đỗ Nhược thực hiện
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ
Nguồn: Epoch Times Tiếng Việt
Mời quý độc giả ghé thăm trang Epoch Times Tiếng Việt để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.
- Xem thêm:
- Câu chuyện lịch sử: Cao Chi Thụ phỉ báng Phật bị triều đình xử tội trảm ngang lưng (2 câu chuyện)
- Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Phần 8): Ban đầu truyền Pháp, độ 5 tỳ kheo [Radio]
Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.
Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.
Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).
Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!
Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!