Những câu chuyện về nhà sáng lập Pháp Luân Công – Đại sư Lý Hồng Chí (Phần 4)

ntdvn phap luan cong minh chan tuong 1
Người sáng lập Pháp Luân Công, Đại sư Lý Hồng Chí, đã đến Úc lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1996 để truyền Pháp (Minghui.org)

Vào tháng 8/1996, tháng 11/1996 và tháng 5/1999, Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã được mời đến Sydney, Úc để giảng Pháp. Không lâu sau đó, Pháp Luân Đại Pháp đã phổ biến khắp châu Úc.

Lần thứ ba Đại sư Lý đến Sydney, Úc trùng với “ngày 25 tháng 4” – ngày thỉnh nguyện ôn hòa của hàng chục ngàn học viên Pháp Luân Công tại Trung Nam Hải. Trước những câu hỏi của các nhà báo Trung Quốc và nước ngoài, câu trả lời ngay thẳng và ôn hòa của Đại sư Lý đã gây ấn tượng với những người có mặt.

Khải Văn – Học viên Pháp Luân Công ở Úc: Kỷ niệm về ba chuyến thăm châu Úc của Sư phụ

Theo Minh Huệ Net đưa tin, ngày 2/8/1996 là ngày mà Sư Phụ lần đầu tiên tới châu Úc giảng Pháp. Vào thời điểm đó, tôi đã đắc Pháp được hơn 8 tháng, và thật khó để diễn tả bằng lời cảm giác mong được gặp Sư phụ. Tôi nhớ đó là khoảng thời gian xúc động nhất trong cuộc đời tôi.

Đó là niềm hạnh phúc, một cảm giác hân hoan không thể diễn tả được. Tôi vẫn nhớ như in cảm giác hạnh phúc thuần khiết, tràn ngập cả trái tim tôi, đồng thời cũng đầy tâm trạng phấn khích và hồi hộp.

Vào thời điểm đó, chúng tôi chỉ có hai điểm luyện công Pháp Luân Đại Pháp sơ khai ở Sydney, một ở Công viên Ashfield và một ở Công viên Cabravale ở Cabramatta, cả hai điểm chỉ có hơn 10 học viên đến tham gia luyện công. Trước đó 3, 4 ngày, chúng tôi mới biết được rằng Sư phụ sắp đến Sydney giảng pháp, chúng tôi cảm thấy nếu có một trăm người đến nghe Pháp thì thật là một điều ngạc nhiên thú vị. Sau đó, số người đến nghe Pháp thậm chí còn nhiều hơn chúng tôi mong đợi, đông gấp 2 đến 3 lần.

Trên thực tế, tu luyện Đại Pháp là phi thường, vậy thì số lượng người đến nghe Pháp làm sao có thể dùng nhân tâm để đo lường đây? Sau này tôi mới nhận ra rằng tôi đã dùng nhân tâm để đối đãi với số người đến nghe Pháp.

Ngày hôm sau, vào khoảng 8 giờ sáng ngày 3/8, Sư phụ đến bên ngoài hội trường. Lúc đó tôi chỉ có một cảm giác giống như ngày hôm trước, cảm thấy những cử chỉ của Sư phụ luôn ung dung phi phàm.

Sư Phụ đã bắt tay với mọi nhân viên tình nguyện ở lối vào của hội trường, và đặc biệt nói chuyện nhiều hơn một chút với học viên phương Tây duy nhất đang hỗ trợ ở lối vào, lúc đó tôi thật may mắn vì được làm phiên dịch tiếng Anh bên cạnh Sư phụ. Lúc đó, tôi cảm thấy Sư phụ rất chu đáo, thậm chí còn cân nhắc đến cả chi tiết nhỏ này. Sau đó, tôi nhận ra rằng đây là một biểu hiện của Pháp lý trong lời dạy của Sư phụ: “Ôm chí lớn mà không quên tiểu tiết” (Thánh giả – Tinh tấn yếu chỉ I).

Hầu hết những người đến nghe Pháp vào thời điểm đó đều là những người chưa bắt đầu tu luyện hoặc mới bắt đầu tu luyện. Khi bắt đầu bài giảng, Sư phụ nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học Pháp. Sư phụ đã đứng giảng Pháp hơn 5 tiếng đồng hồ.

Trong số những người đến nghe Pháp, phần lớn là người bình thường (chưa tu luyện), đa số các câu hỏi được đặt ra trong cuộc họp là do họ mới nhận thức về Đại Pháp, hầu hết các câu hỏi đều có câu trả lời trực tiếp trong Chuyển Pháp Luân. Tuy vậy, Sư tôn vẫn kiên nhẫn trả lời chi tiết các câu hỏi mà không quản phiền phức.

Trong đó, khi trả lời một câu hỏi về Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, Sư Phụ đã giảng: “Năm xưa khi Phật Thích Ca Mâu Ni tại thế, ma nói: Ta giờ không làm loạn Pháp của Ông được, đợi khi Pháp của Ông bước vào thời kỳ mạt Pháp, ta phái các đệ tử, đồ tử, đồ tôn của ta xuất gia vào chùa của Ông, ta xem Ông sẽ làm thế nào! Lúc đó Phật Thích Ca Mâu Ni liền rơi lệ. Phật Thích Ca Mâu Ni đương nhiên không có cách nào, đến mạt Pháp rồi, cũng loạn rồi. Thời kỳ mạt Pháp mà Ông giảng không chỉ là người, không chỉ là chùa chiền, xã hội nhân loại đến đâu cũng tồn tại những sự việc phá hoại sự nghiệp nhân loại, tồn tại những người như thế.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Tôi nhìn thấy nước mắt của Sư phụ khi Ngài giảng đoạn Pháp này, trong lòng tôi vô cùng chấn động, tôi cảm thấy có lẽ Sư phụ cũng nhìn thấy sự khó khăn trong việc cứu độ chúng sinh giống như Phật Thích Ca Mâu Ni khi đó, tôi đã không kìm được mà tràn đầy nước mắt. Một năm sau, khi tôi nhắc lại chuyện này với các học viên Pháp Luân Công khác ở Trung Quốc, nhiều học viên cũng không kìm được nước mắt.

Hơn 20 năm trôi qua, giờ nghĩ lại khung cảnh lúc ấy vẫn rõ như mới hôm qua, với bao cảm xúc. Lúc đó tôi bàng hoàng quá, buồn cho Đức Phật Thích Ca, mong được chia sẻ nỗi lo cùng Sư phụ, nhưng bây giờ tôi mới hiểu ra một sự thật khác: Thực ra Đức Phật Thích Ca không rơi nước mắt cho mình, mà cho các đệ tử của Ngài, vậy thì Sư phụ của chúng ta chẳng phải đang rơi lệ cho nghiệp lực sâu nặng của chúng sinh ư!

Sau bài giảng, đích thân Sư phụ đã tịnh hóa thân thể của tất cả những người có mặt tại hội trường. Khi Sư phụ chuẩn bị rời đi, một số học viên đã thỉnh cầu Sư phụ ký tên vào cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, và sau đó nhiều người cũng muốn xin chữ ký, có lẽ vào thời điểm đó nhiều người chưa đọc “Chuyển Pháp Luân”. Lúc đó, Sư phụ rất hiểu tâm trạng của những học viên này và tiếp tục ký cho đến khi trời tối. Cuối cùng, Sư phụ chụp ảnh tập thể với các học viên.

Tôi nhớ rằng suốt cả ngày, Sư phụ chỉ uống một ít nước đóng chai vào buổi chiều, từ sáng đến tối, không thấy Sư phụ ăn bất cứ thứ gì, mà còn chiếu cố những yêu cầu ký tên, chụp ảnh cho những học viên mới, bây giờ nghĩ lại, những học viên châu Úc chúng tôi thật may mắn, nhưng cũng cảm thấy thật xấu hổ.

Lần đầu tiên Sư phụ đến châu Úc truyền Pháp, Ngài đã cùng một số đệ tử đi ngang qua Cảng Darling của Sydney và nói (đại ý): Lập điểm luyện công ở Cảng Darling cũng không tệ, ở đây có nhiều người, không tốn tiền giới thiệu Pháp Luân Công trên báo…

Vài ngày sau khi Sư phụ rời khỏi Úc, 2 hoặc 3 học viên Pháp Luân Công chúng tôi bắt đầu luyện công tại điểm luyện công Cảng Darling vào cuối tuần. Sau đó, ngày càng có nhiều học viên Pháp Luân Công đến tham gia luyện công cuối tuần tại Cảng Darling. Trong hơn 20 năm qua, đã có nhiều thăng trầm, và thậm chí các mật vụ của ĐCSTQ cũng gây áp lực lên ban quản lý Cảng Darling để ngăn chặn điểm luyện công của chúng tôi.

Các hoạt động luyện công tại Cảng Darling tuy không đảm bảo hoàn hảo 100% nhưng về cơ bản trong thời gian dài, chúng tôi đều cố gắng đảm bảo cuối tuần có học viên đến luyện công, những năm gần đây điểm luyện công ngày càng ổn định, và rất nhiều người trong số họ đã âm thầm phó xuất. Điểm luyện công Cảng Darling ở Sydney cũng là một trong những điểm luyện công chính của người nước ngoài ở Úc, khi đông người, số lượng học viên vượt quá 200 người, lúc ít cũng có 20, 30 người. Nhiều học viên đã đắc Pháp từ điểm luyện công Cảng Darling.

Vào khoảng 10 giờ sáng chủ nhật ngày 24/11/1996, trong khi hơn 20 học viên Pháp Luân Công chúng tôi đang tập bài công pháp thứ năm – Thần thông gia trì Pháp, tôi đột nhiên có một dự cảm nào đó, tôi mở mắt ra xem, bỗng nhiên tim chấn động: Sư phụ đang đi về phía chúng tôi!

Lúc đầu tôi nghĩ mình bị lóa mắt, nhưng ngay sau đó tôi thấy một chị đồng tu chạy theo phía sau Sư phụ, ra hiệu cho tôi “mau đứng dậy chào Sư phụ”, nhưng sau đó tôi thấy Sư phụ ra hiệu bảo tôi đừng di chuyển, tiếp tục luyện. Vì vậy, tôi vẫn ngồi đó không nhúc nhích, nhưng không thể không nhìn Sư phụ, tôi thấy Sư phụ đi nhanh qua, yên lặng nhẹ nhàng bước đi, không ngờ Sư phụ đi nhanh như vậy, vài học viên đang sải bước dài theo sau Sư phụ nhưng họ vẫn giữ một khoảng cách.

Sư phụ đứng phía sau và quan sát các học viên luyện công. Lúc đó tôi phụ trách cầm đài luyện công, tôi luôn cảm thấy khó chịu khi ngồi đó luyện công trong khi Sư phụ đứng xem chúng tôi luyện. Được một lúc, trái tim tôi loạn nhịp, và tôi cảm thấy rằng không nên để Sư phụ đứng sau đợi chúng tôi luyện công xong, chúng tôi chỉ mới bắt đầu thiền được hơn mười phút.

Tôi lấy hết can đảm, bước nhẹ đến trước mặt Sư phụ hành lễ và hỏi Sư phụ có nên yêu cầu mọi người dừng lại để Sư phụ gặp không? Sư phụ cười nói, vẫn phải để học viên luyện công xong đã. Vì vậy, tôi chỉ có thể đứng bên cạnh Sư phụ, và không ai nói gì nữa.

Vài phút qua đi, (theo cảm nhận của tôi lúc đó, khoảng thời gian đó thực sự rất dài), cuối cùng tôi cũng lấy hết can đảm để hỏi lại Sư phụ: “Sư phụ, con có thể bảo họ dừng lại được không?”

Sư phụ lại cười, nhìn tôi nói (đại ý): “Khi nhạc dừng lại, thì sẽ dừng”.

Tôi nghĩ một lúc, sau đó từ từ đến gần máy phát nhạc, vặn nhỏ nhạc và dừng lại, nói với mọi người: “Sư phụ đến gặp chúng ta rồi”.

Các đồng tu mở mắt ra, có nhiều người không tin vào tai mình và ngơ ngác nhìn xung quanh. Theo một học viên kỳ cựu có mặt tại thời điểm đó, cô ấy vừa mở mắt ra và nhìn thấy Sư phụ đang lặng yên ngồi trên chiếc ghế công viên không có lưng tựa nhìn mọi người, cô ấy nghĩ rằng mình đã nhìn thấy Pháp thân của Sư phụ. Khi mọi người định hình lại và nhìn thấy Sư phụ đã đến, họ đều ngạc nhiên chạy đến bên cạnh Sư phụ, và Sư phụ đã giảng Pháp cho mọi người trong hơn một giờ. Sau đó, Sư phụ cũng giải đáp thắc mắc cho mọi người.

Tôi luôn có một cảm giác như thế này: Lần đầu tiên gặp Sư phụ, tôi rất hào hứng, hồi hộp và kèm theo một cảm giác hạnh phúc khó tả, nhưng khi đến gần Sư phụ, cả người tôi bình yên và tự nhiên đến lạ lùng. Tôi nghĩ có lẽ là do ảnh hưởng của trường từ bi của Sư phụ đối với đệ tử chúng tôi khi chúng tôi ở bên cạnh Sư phụ.

Điểm luyện công Cảng Darling là điểm luyện công duy nhất ở Úc mà tôi biết là nơi Sư phụ đích thân giảng Pháp, và đó cũng là điểm luyện công duy nhất ở Úc mà tôi biết là do Sư phụ đích thân thành lập. Điểm luyện công này có không gian đẹp, với khu đô thị ở phía đông (từ khoảng cách 100 mét), đài phun nước dài ở phía nam, ở phía bắc nối tiếp lối đi bộ là hồ nước biển lớn ở cổng cảng, phía tây Cảng Darling chủ yếu là lối đi bộ. Mỗi cuối tuần, luôn có người đi bộ và khách du lịch đến đây.

Có vài hàng cây mọc trong khu vực chúng tôi luyện công, và mặt đất là loại đất cát hiếm có ở Cảng Darling. Theo ấn tượng của tôi, bất cứ khi nào đến giờ luyện công, mặc dù thời tiết có vẻ như sắp mưa, nhưng không mưa xuống, và trời thường mưa sau khi chúng tôi luyện công xong.

Nhiều tiểu đệ tử khai thiên mục nhìn thấy cơ thể của các học viên Pháp Luân Công là cơ thể trong suốt, và thường nhìn thấy Pháp Luân khổng lồ quay trên ngọn cây, cũng như Pháp thân lớn của Sư phụ. Phía sau điểm luyện công vài mét (về phía bắc) là một hồ nước biển lớn nối liền với bến cảng, mặt hồ trong lúc luyện công được phủ đầy hoa sen, đẹp không thể rời mắt.

Có rất nhiều câu chuyện về sự kỳ diệu của điểm luyện công ở Cảng Darling từ các tiểu đệ tử. Dù là xuân, hạ, thu hay đông, chúng tôi luôn cảm thấy thoải mái và tuyệt vời sau khi luyện công tại điểm luyện công Cảng Darling.

Tin tức về chuyến thăm của Sư phụ đến điểm luyện công ở Cảng Darling lan truyền nhanh chóng, và nhiều học viên Pháp Luân Công bày tỏ mong muốn được gặp Sư phụ. Sư phụ đã đồng ý. Vào tối ngày 26/11/1996, Sư phụ và các học viên Úc gặp lại nhau tại Trung tâm Masonic ở trung tâm Sydney.

Số học viên Pháp Luân Công đến nghe Pháp lần này ước tính hơn 600 người. Từ khóa giảng đầu tiên của Sư phụ tại Sydney đến nay, chỉ trong 3 tháng, số người tu luyện và học Đại Pháp tại Úc đã tăng đột biến. Đêm đó tôi đứng trước cửa thính phòng Pháp hội để chào đón những người đến tham dự.

Lúc đó, tôi có một chấp trước là luôn muốn bắt tay Sư phụ một lần, nhưng tôi không dám làm điều đó và tự nhủ: Giá mà Sư phụ chìa tay ra bắt tay mình thì tốt biết bao. Nhưng tôi biết rằng mình không xứng đáng và không nên chủ động chìa bàn tay phàm trần của mình cho Sư phụ trước.

Đúng như dự đoán, Sư phụ đã đến rất đúng giờ, như thể Ngài đã nhìn thấu tâm chấp trước của tôi vậy, với một nụ cười độ lượng, Sư phụ chìa tay ra cho tôi. Cảm giác hạnh phúc không tả xiết tràn ngập cõi lòng tôi khi được nắm lấy bàn tay to lớn mềm mại ấm áp của Sư phụ. Nhưng bây giờ nghĩ lại tâm trạng của mình lúc đó, tôi vẫn thấy hổ thẹn và xấu hổ. Lời nói và việc làm của Sư phụ luôn tỉ mỉ và quan tâm đến cảm xúc của người khác như vậy.

Sư phụ đã giảng rất nhiều trong lần giảng này. Trong ấn tượng của tôi, đây là lần đầu tiên tôi nghe Sư phụ giảng về kết cấu tầng tầng lớp lớp của vũ trụ, lúc đó tôi bắt đầu cảm thấy Đại Pháp rộng lớn không thể tưởng tượng được. Giống như những gì Sư phụ đã giảng, đó là khó diễn tả bằng ngôn ngữ con người.

Tôi cũng nhớ rằng một học viên Pháp Luân Công đến từ Nam Úc đã xin Sư phụ nói cho chúng tôi biết về sự phát triển của Pháp Luân Công ở Trung Quốc vào thời điểm đó, trong câu trả lời của mình, Sư phụ đã đề cập rằng đã có trăm triệu người đang tu luyện Đại Pháp ở Trung Quốc.

Cuối cùng, khi thời gian thuê địa điểm đã hết, nhiều học viên vẫn chưa hài lòng và mong Sư phụ nói thêm, nhưng Sư phụ nói rằng nếu quá thời gian thuê địa điểm, tiền thuê sẽ phải trả thêm, để không làm tăng thêm gánh nặng tài chính cho học viên, tốt nhất là cố gắng hoàn thành đúng hạn. Từng lời nói và việc làm của Sư Phụ lúc nào cũng thể hiện sự quan tâm của Ngài đối với học viên.

Từ ngày 2 đến ngày 3/5/1999, “Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Úc” được tổ chức tại Tòa nhà Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Quốc tế Cảng Darling. Vào thời điểm đó, hơn 2.700 học viên Pháp Luân Công từ một số nơi trên thế giới đã tham gia Pháp hội. Sư phụ cũng đến.

“Cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25/4 của hàng nghìn học viên Pháp Luân Công” diễn ra một tuần trước đã thu hút sự chú ý trên toàn thế giới, các phóng viên Trung Quốc và nước ngoài từ các phương tiện truyền thông khác nhau thi nhau muốn phỏng vấn Sư phụ.

Một số phóng viên thậm chí còn có những dụng tâm xấu, đặc biệt là một tạp chí Trung Quốc ở Hồng Kông, sau khi lừa gạt để xin những bức ảnh các học viên Pháp Luân Công tập công và xếp chữ, mang về xử lý, dùng thủ đoạn thấp hèn, bỏ dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” đi, ác ý sửa thành những từ khác đăng lên trang nhất của tạp chí.

Tôi nhận thấy cuốn tạp chí này có mối liên hệ chặt chẽ với những kẻ xấu trong ĐCSTQ, những kẻ đã bí mật ngụy tạo cái gọi là bằng chứng phạm tội chống lại Pháp Luân Đại Pháp. Hành vi như vậy cũng là khúc dạo đầu cho những tội ác sắp bắt đầu của ĐCSTQ.

Sau Pháp hội chiều ngày 3/5, Sư phụ và một số đệ tử cùng dùng bữa. Tôi nghĩ lúc đó sắc mặt của Sư phụ hơi trầm mặc, và mọi người dường như đồng thời cảm thấy hơi nặng nề. Lúc đó, Sư Phụ thấy mọi người không động đũa, liền mỉm cười khuyến khích mọi người ăn thêm. Bản thân Sư phụ ăn rất ít. Hai tháng sau, ĐCSTQ tàn ác bắt đầu cuộc bức hại toàn diện đối với 100 triệu học viên Đại Pháp.

Tôi đã gặp trực tiếp Sư phụ nhiều lần, và điều phổ biến nhất mà tôi thấy là Sư phụ mặc một chiếc áo phông có màu bắt đầu phai sau nhiều lần giặt. Sư phụ luôn mặc quần áo sạch sẽ và gần như giống hệt nhau, đối với phương diện ăn uống thì lại càng đơn giản. Khía cạnh này của câu chuyện thường được các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đề cập đến.

Cảm giác của tôi là: Ngoài sự bao la và vô biên của Đại Pháp, những lời nói và việc làm của Sư phụ cũng là vô tận để các đệ tử chúng tôi học hỏi.

Những kỷ niệm trên đây là những gì tôi đã thấy, đã nghe, đã cảm nhận và cố gắng trình bày bằng những lời lẽ trung thực và chính xác. Chỉ có ngôn ngữ đơn giản và tâm thái thuần tịnh như vậy mới xứng đáng để kể những hồi ức quý giá như vậy.

Một học viên Pháp Luân Công tại Úc: Hồi tưởng lại những kỷ niệm quý giá về chuyến thăm thứ ba của Sư phụ tới Úc để giảng Pháp

Theo Minh Huệ Net đưa tin vào ngày 2/5/1999 rằng, “Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Úc” đã được tổ chức tại Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Quốc tế Cảng Darling xinh đẹp ở Sydney.

Hơn 2.700 học viên Pháp Luân Công từ Úc, Hoa Kỳ, Canada, Thụy Điển, Thái Lan, Nhật Bản, New Zealand, Singapore, Hồng Kông, Ma Cao, Indonesia và Trung Quốc đã tham gia. “Cuộc thỉnh nguyện ôn hòa của hàng nghìn học viên Pháp Luân Công ngày 25/4” đã thu hút sự quan tâm trên toàn thế giới, nhiều phương tiện truyền thông biết tin nhà sáng lập Pháp Luân Công đã đến Sydney.

Nhà sáng lập Pháp Luân Công
Đại sư Lý Hồng Chí đến Úc lần thứ ba để truyền Pháp. (Minghui.org)
ntdvn phap luan cong minh chan tuong 3
Ngày 2 tháng 5 năm 1999, học viên Pháp Luân Công ở Úc nghe bài giảng của Đại sư Lý Hồng Chí. (Minghui.org)

Sáng ngày 2/5, Sư phụ đến hội trường, bước lên bục giảng trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt và bắt đầu giảng Pháp cho các đệ tử (nội dung bài giảng này là Pháp Luân Đại Pháp “Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999]” sau này được xuất bản). Sau đó các đệ tử Đại Pháp lần lượt phát biểu và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ. Sư phụ ngồi trong hội trường và lắng nghe giao lưu tâm đắc của các đệ tử.

Lúc này, các nhà báo Trung Quốc và nước ngoài chờ ngoài cửa một lần nữa yêu cầu được vào trong hội trường để gặp Sư phụ, lúc đó Sư phụ nhờ các đệ tử Đại Pháp chuyển lời tới các phóng viên rằng họ được hoan nghênh đến tham dự Pháp hội, nhưng hy vọng rằng họ sẽ lắng nghe các bài phát biểu của các học viên Pháp Luân Công trước, và sau đó gặp mặt sau khi họ đã hiểu một chút về Pháp Luân Công.

Vì vậy, một số phóng viên đã vào hội trường và lắng nghe các bài phát biểu của các học viên Pháp Luân Công. Sau đó, một phóng viên cũng đã đắc Pháp và trở thành một đệ tử Đại Pháp.

Ngày hôm sau, lúc 7 giờ sáng ngày 3/5/1999, các học viên Pháp Luân Công từ nhiều quốc gia khác nhau đã tham gia luyện công tập thể trên bãi cỏ ở Cảng Darling, một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Sydney. Vào thời điểm đó, các học viên Pháp Luân Công mặc áo phông màu vàng trên bãi cỏ xanh dưới bầu trời xanh và xếp thành dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” và “Pháp Luân Đại Pháp” bằng tiếng Anh, các học viên cũng luyện công tập thể, nhìn từ xa trông rất đẹp.

Khi đó, Sư phụ đứng trên khán đài nhìn các đệ tử luyện công. Tôi nhìn thấy Sư phụ nở nụ cười trên môi, vui vẻ cầm micro và nói chuyện với các đệ tử đang luyện công bên dưới, khích lệ mọi người.

Tất cả các đệ tử đều mở to mắt, kinh ngạc ngước nhìn Sư Phụ từ bi vĩ đại, lắng nghe giọng nói âm vang và từ ái của Sư Phụ, và cảm thấy rất hạnh phúc. Khung cảnh lúc đó thật cảm động, thật sự là thù thắng vô tỷ.

Sau đó hội giao lưu tiếp tục được tiến hành. Vào lúc này, có một học viên Pháp Luân Công đã báo cáo với Sư phụ rằng có không ít các học viên mới mang theo con nhỏ chưa bao giờ được gặp Sư phụ. Mới nói được nửa câu, Sư phụ liền nói: “Hãy nhớ và sắp xếp thời gian”.

Người học viên vui vẻ bảo những học viên mang theo con nhỏ đợi trong nhà trẻ. (Ghi chú của biên tập viên: Các học viên Pháp Luân Công có con nhỏ ở một địa điểm riêng biệt, không phải là tại hội trường chính của buổi giao lưu tâm đắc thể hội)

Sau đó, do nhu cầu của Pháp hội, cần phải tạm thời chuyển các học viên Pháp Luân Công cùng với con cái của họ sang một phòng khác. Khi người học viên chợt tới nhớ lời căn dặn trước đó của Sư phụ là đến thăm mọi người trong nhà trẻ, anh ấy mới biết được rằng Sư phụ đã dành thời gian tới nhà trẻ thăm các học viên Pháp Luân Công và con cái của họ.

Những học viên Pháp Luân Công may mắn này vẫn còn những ký ức sống động về cảnh tượng lúc đó, họ xúc động nói rằng Sư phụ đột nhiên bước vào nhà trẻ, mọi người lập tức chạy đến chỗ Sư phụ, và Sư phụ đã bắt tay với họ. Lúc đó, có hai đứa trẻ bốn tháng tuổi chỉ cách nhau sáu ngày tuổi, Sư phụ đã đến gần chúng, âu yếm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của chúng và nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của chúng, cảnh tượng lúc đó thật khó quên đối với các học viên Pháp Luân Công có mặt lúc đó.

Thời gian trôi nhanh, và chỉ trong nháy mắt, những đứa trẻ may mắn này giờ đã là những đệ tử Đại Pháp, và đã tham gia nhiều hoạt động Chính Pháp cùng với các đệ tử khác.

Trong thời gian diễn ra hội nghị, Sư phụ đã lần lượt gặp gỡ các phương tiện truyền thông Trung Quốc và phương Tây tại hội trường của Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Quốc tế, đồng thời trả lời các câu hỏi của các phóng viên. Các phóng viên đã đưa ra một số câu hỏi liên quan, và Sư phụ đã trả lời từng câu hỏi một.

Một trong những phóng viên nước ngoài đột nhiên hỏi một số câu hỏi hóc búa với giọng điệu không được thân thiện, các học viên có mặt lúc đó cho rằng thái độ của phóng viên này khi đặt câu hỏi rất bất lịch sự; thế nhưng với sự bao dung to lớn, Sư phụ đã trả lời câu hỏi của phóng viên một cách bình hòa và ôn hòa. Khung cảnh lúc đó khiến tất cả những người có mặt đều phải thán phục. Là một đệ tử, tôi cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ và tự hào đối với Sư phụ.

Vào buổi tối khi Pháp hội kết thúc, Sư phụ và một số đệ tử dùng bữa tối, vẻ mặt của họ rất trầm và nghiêm túc, và dường như mọi người đều cảm thấy hơi nặng nề. Sư phụ mỉm cười, động viên mọi người ăn nhanh và ăn nhiều hơn nữa.

Đồng thời, Sư phụ kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện, trong đó giảng về mối quan hệ bi tráng và cảm động giữa nước Úc và lịch sử vũ trụ, đặc biệt là nước Úc đã hình thành mối quan hệ với Sư phụ và Đại Pháp trong lịch sử rất lâu dài, mối quan hệ là không thể tách rời.

Vào thời khắc huy hoàng này của lịch sử nhân loại, đệ tử tự hỏi lòng mình, Sư phụ đã phải chịu quá nhiều khổ cực, và không có cách nào báo đáp được. Cho đến nay, đã mấy chục mùa xuân thu trôi qua, các đệ tử Đại Pháp dù phải trải qua những khổ nạn trong việc phản bức hại nhưng vẫn chứng thực Đại Pháp và cứu độ chúng sinh, quyết chí không lay chuyển.

(Còn tiếp)

Theo Diệp Phong – Epochtimes

Lý Ngọc biên dịch


Mời quý độc giả ghé thăm trang NTD Việt Nam để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x