Hóa ra giữa các đồ vật trong nhà cũng có linh, trò chuyện với nhau

hoa ra giua cac do vat trong nha cung co linh tro chuyen voi nhau minh chan tuong
Hóa ra giữa các đồ vật trong nhà cũng có linh, trò chuyện với nhau. (Pixabay)

Thời cổ đại, mọi thứ đều liên quan đến Đạo. Nhân đạo, trà đạo, hoa đạo, hương đạo, kiếm đạo… vạn sự vạn vật đều đi con đường riêng của mình. Những người khác nhau theo những cách khác nhau đến từ việc điều chỉnh, tu dưỡng thân thể và tinh thần của mình. Cho dù là một tên trộm nhưng những tên trộm cũng có đạo. Cho nên người ta thường nói vạn vật đều có linh, cây cối cũng có suy nghĩ, những vật dụng trong nhà phản ánh sự hiểu biết về “sinh vật” của chính mình và mùi vị của sinh vật như thế nào?

“Huyền quái lục” của Ngưu Tăng Nhụ thời Trung Đường, ghi lại nhiều kỳ văn dị sự thời bấy giờ. Ngưu Tăng Nhụ làm quan tới Hộ bộ Thị lang, bị giáng chức sau khi “Ngưu lý đảng tranh” vào giữa nhà Đường, sau khi được triệu hồi, nhậm chức Thái tử Thiếu sư. Ông mất một năm sau đó, trở thành Thái tử Thái sư. Trong một thiên “Huyền Quái Lục”, ông đã ghi lại một sự việc bất thường vào thời điểm đó.

Vào thời Bảo Ứng của Hoàng đế Túc Tông nhà Đường (762-763), có một người tên Nguyên Vô Hữu. Vào một ngày cuối xuân, ông đi một mình ở ngoại ô Duy Dương (biệt danh của Dương Châu). Khi trời tối, bỗng dưng mưa to gió lớn, lúc đó vừa mới kết thúc chiến tranh, tất cả gia đình trong làng đều bỏ trốn, nên ông đi vào ngôi làng trống trải bên đường. Không lâu sau trời quang, trăng sáng đi lên. Nguyên Vô Hữu nghỉ ngơi dưới một cửa sổ phía bắc, lúc này hành lang phía tây truyền đến tiếng bước chân. Trong chốc lát ông liền nhìn thấy có bốn người bước vào phòng chính, bốn người áo mũ đều rất kỳ lạ, nói chuyện với nhau cùng ngâm vịnh rất hài hòa, vui vẻ.

Một người nói: Đêm nay trời trong xanh gió mát như mùa thu, những người bạn cùng chí hướng như chúng ta sao có thể không làm thơ để thể hiện một chút chuyện bình sinh?”.

Cách đọc thơ gọi là câu đối khẩu hiệu. Giọng nói của bọn họ rất lớn, Nguyên Vô Hữu nghe được rất rõ ràng. Một người trong đó, dáng người thon dài, mặc quần áo đội mũ, ngâm thơ nói: “Lụa Tề tơ Lỗ trắng như sương tuyết, to rõ cao giọng là vì anh”.

Người thứ hai mặc quần áo và đội mũ đen, vóc dáng thấp bé xấu xí, ngâm lớn: “Khách quý đêm dài vui tụ hội, huy hoàng đèn đuốc ta cầm tay”.

hoa ra giua cac do vat trong nha cung co linh tro chuyen voi nhau minh chan tuong 1
Bức tranh tiệc trà Huệ Sơn của Văn Chinh Minh thời nhà Minh. (Ảnh chụp màn hình Sound Of Hope)

Người thứ ba mặc quần áo màu vàng tồi tàn, dáng người thấp bé xấu xí, tiếp theo câu: “Nước suối trong vắt chờ người múc, sợi dây kéo nước thường vào ra”.

Người thứ tư mặc quần áo đen, đội mũ, cũng là người thấp lùn, xấu xí, ngâm một bài thơ: “Nổi lửa trữ nước thường vất vả, no bụng người ta tôi mệt nhọc”.

Nguyên Vô Hữu không phát hiện ra bốn người bọn họ có điểm gì đặc biệt, bốn người cũng không ngờ rằng trong đại sảnh lại có người. Bốn người khen nhau, cho rằng ngay cả bài thơ Vịnh Hoài của Nguyễn Tịch cũng không thể vượt qua thơ từ của họ, mãi đến rạng sáng họ mới rời đi.

Sau khi trời sáng, Nguyên Vô Hữu đi vào nhà chính tìm kiếm họ, phát hiện chỉ có chày cũ (gậy gỗ dùng để giặt quần áo), chân đèn, thùng nước, chảo vỡ (giống như chảo bánh). Lúc này ông mới đột nhiên tỉnh ngộ, bốn người kia nguyên lai chính là chúng biến hóa.

Kỳ thực, tất cả những gì chúng ta chạm vào trong cuộc sống đều có linh tính, ví dụ như thủ pháp tu từ nhân cách hóa quen thuộc của con người, sự “nhân cách hoá” này cũng không phải tự nhiên mà có.

Đại thi nhân đời Đường Bạch Cư Dị, đã viết bài thơ “Điểu” bảy câu khuyên răn, tình cảm thương xót của thi nhân hiện lên trên giấy. Bài thơ có nội dung: “Ai nói rằng mạng sống của vạn vật đều nhỏ bé, chúng cũng có thịt xương và da. Chớ giết chim trên cành, con nó trong tổ chờ mẹ về”.

Con người có sáu cõi luân hồi, những năm gần đây các báo cáo về các lần tái sinh tương tự đã được đưa tin khắp nơi trên thế giới. Vạn vật đều có linh hồn, chúng cần được trân trọng.

Cát Hồng thời Đông Tấn nói: “Sơn thủy thảo mộc, giếng bếp hồ nước, do đều có tinh khí.”

Một hoa một thế giới, đối xử tử tế vạn vật, chính là đối xử tử tế với chính mình, càng là lòng kính sợ của con người đối với Trời Đất, thiên nhiên. Có một phần tâm kính sợ này, mới không mất đi bản tính, hoàn cảnh cũng sẽ theo thiện niệm của con người mà trở nên hài hòa, tốt đẹp và thuận lợi.

Theo Mục San – Sound Of Hope
Nguyên Anh biên dịch

Nguồn: NTD Việt Nam


Mời quý độc giả ghé thăm trang NTD Việt Nam để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x