Chánh Kiến: Thẩm Kính luộc đá – Tu luyện cố sự

Thẩm Kính luộc đá | Tu luyện cố sự
Thẩm Kính luộc đá | Tu luyện cố sự

Chuyên mục: Câu chuyện y học

– Kính mời quý đọc giả cùng tìm hiểu và khám phá những bí ẩn về vũ trụ, sinh mệnh và thân thể người, và cùng ôn lại những câu chuyện văn hóa truyền thống, nhằm nâng cao đạo đức, nhân tâm hướng thiện.

– Hôm nay chúng tôi hân hạnh gửi đến quý khán thính giả câu chuyện Tu luyện cố sự: “Thẩm Kính luộc đá“.

Video: Thẩm Kính luộc đá – Tu luyện cố sự

Thẩm Kính luộc đá | Tu luyện cố sự

Bài viết: Thẩm Kính luộc đá – Tu luyện cố sự

Vào những năm triều đại nhà Đường-Tống, vùng đất Trung Hoa xuất hiện một vị Tiên nhân tên là Thẩm Kính, quá trình đắc Đạo của ông vô cùng kỳ lạ nên mọi người đã truyền nhau câu chuyện về ông: “Thẩm Kính luộc đá”.

Thẩm Kính, người Triết Giang, từ nhỏ đã có tâm hướng Đạo, nhưng khổ nỗi mãi không tìm được Tiên sư truyền dạy.

Sau cùng, ông vân du đến núi Chung Nam để cầu đạo tu Tiên, ở đó ông gặp một bà cụ nói với ông rằng: “Cậu là người có cốt cách phi phàm, thần khí trang nghiêm, lòng dạ ngay chính, mười năm sau ắt sẽ đắc Đạo, chỉ cần chuyên tâm tu Đạo là được”. Rồi bà cụ đưa cho ông một viên đá màu trắng, nói với ông rằng: “Hãy dùng nước suối để luộc viên đá này, không được để lửa tắt, luộc đến khi viên đá trở nên mềm giống như đan dược vậy, khi đó cậu ăn nó vào sẽ thành Tiên. Nhưng nếu đá chưa mềm thì tuyệt đối không được để lửa tắt”. Nói xong, bà cụ liền biến mất.

Thẩm Kính thấy rất đỗi kì diệu, bèn dựng một gian nhà tranh trên núi, hàng ngày cần mẫn đốn củi, múc nước suối để luộc đá, rồi cẩn thận trông coi lò lửa, ngay cả khi ngủ cũng thấp thỏm, sợ nếu ngủ quên mất để củi cháy hết thì lò lửa sẽ tắt. Để sinh tồn, đôi lúc ông cũng phải tranh thủ thời gian đến những nhà lân cận hóa duyên, xin miếng cơm ăn, rồi lại vội vã trở về ngay. Thời gian lâu dần, người dân quanh đó đều biết trên núi có một quái nhân luộc đá. Có người đồng tình với ông, cũng có người xem thường ông, còn có người khuyên ông đừng có ngốc như vậy, dẫu người khác nói thế nào ông vẫn tin theo lời bà cụ mà không ngừng nấu đá.

Trải qua gió mưa sương tuyết; ngày đông giá lạnh, ngày hè nóng bức, Thẩm Kính vì nấu đá mà đã chịu biết bao khổ nhọc cả về thể xác lẫn tinh thần. Tuy vậy, ông trước sau như một vẫn không quên lời dặn của bà cụ: “Mười năm ắt sẽ đắc Đạo”. Từng ngày từng ngày trôi qua, kỳ hạn mười năm mà bà cụ nói đã sắp đến gần. Khi luộc đá Thẩm Kính thường kiểm tra xem viên đá đã mềm chưa. Cuối cùng đã đến ngày vừa tròn mười năm luộc đá, Thẩm Kính lòng tràn đầy hy vọng mở nắp nồi ra xem, thì thấy viên đá vẫn cứng như vậy, chẳng có biểu hiện mềm chút nào. Trụ cột tinh thần của Thẩm Kính trong chốc lát sụp đổ tan tành, từ đó ông tắt lửa không nấu nữa.

Mấy ngày sau, bà lão đó đột nhiên lại xuất hiện, đến hỏi Thẩm Kính rằng: “Trước đây ta bảo cậu lấy nước suối trên núi nấu đá, sao giờ không thấy nấu nữa?” Thẩm Kính trả lời: “Nghe theo lời dặn của bà, con đã luộc đá ròng rã suốt mười năm nay, nhưng đá vẫn cứng không thể ăn được, nên con đã tắt lửa rồi”. Bà lão nói: “Hòn đá ấy vốn không phải là hòn đá bình thường. Người khác có muốn cũng không được đâu. Cậu có được hòn đá quý rồi sao còn không giữ lòng thành kính, buông bỏ mọi nghi hoặc mà nấu nó? Nếu có thể làm được như vậy thì không cần đến mười năm cậu đã có thể ăn được nó rồi. Còn nếu trong tâm vẫn nửa tin nửa ngờ thì dù có nấu trên mười năm vẫn không ăn được đâu”.

Thẩm Kính hỏi: “Bà ơi, đây là đá gì vậy? Nếu không phải là đá nơi cõi trần thì hẳn là đá thần mới có thể ăn được, cớ sao lại cần phải luộc rồi mới có thể ăn?” Bà lão đáp: “Đá này là quả của cây quỳnh trên thiên thượng. Không biết ai có được nó rồi lại đánh rơi trên ngọn núi này, gió độc nơi nhân gian thổi vào khiến nó trở nên cứng rắn. Nếu mang tâm thành kính dùng nước trên núi để luộc nó thì nó sẽ mềm trở lại, sau khi mềm rồi thì có thể ăn, ăn vào liền có thể đắc Đạo”. Thẩm Kính bái tạ bà lão, bà lại đột nhiên biến mất.

Thẩm Kính nghiêm túc suy ngẫm lại nguyên nhân mình đã luộc đá không thành, ông nhận ra rằng suốt mười năm qua tuy trên bề mặt ông không ngừng luộc đá nhưng trong lòng vẫn có chút hoài nghi lời bà cụ nói, ông không làm được như lời căn dặn của bà cụ “chỉ cần chuyên tâm tu Đạo là được”. Qua mười năm ông liền tắt lửa không nấu nữa, đó chẳng phải là biểu hiện của tín tâm không đầy đủ sao? Lời hứa mười năm thành Tiên của bà cụ sở dĩ không thực hiện được, không phải vì bà cụ thất tín, mà vì bản thân ông tín tâm không đủ, hoàn toàn vì bản thân tín niệm chưa vững vàng!

Hiểu ra điều này rồi, ông lập tức tắm gội trai tịnh, cầu khấn Thần linh, lòng tràn đầy tín niệm kiên định, rồi ông đi lấy nước suối bắt đầu luộc đá trở lại, dẫu cho phải luộc cả đời ông cũng sẽ không nghi ngờ lời của bà lão nữa! Ngày hôm sau, hòn đá đột nhiên trở nên mềm nhũn, hương thơm lan tỏa khắp núi rừng. Thẩm Kính vội vàng tắm gội sạch sẽ, sau đó thành kính nuốt viên đá đã mềm nhũn, ngay lập tức ông trở lại dung mạo lúc còn trẻ, râu tóc đen óng, nội tâm thanh tịnh, thân thể nhẹ nhàng, người dân trên núi nhìn thấy đều vô cùng kinh ngạc. Mấy ngày sau không ai thấy Thẩm Kính đâu nữa, mọi người mới hiểu ra ông thật sự đã đắc Đạo.

Từ đó “Thẩm Kính luộc đá” đã trở thành một câu chuyện điển tích nổi tiếng. Ở tầng thứ hiện tại của cá nhân, tôi lý giải câu chuyện này như sau: Thẩm Kính lần đầu tiên luộc đá, do trong tâm không đủ thành kính, nên bỏ phí thời gian mười năm mà cũng không thành công, lần thứ hai nhờ kiên định chính niệm nên việc lớn một ngày đã xong. Câu chuyện này đã cho thấy rõ tầm quan trọng của đức tin, người tu luyện nhất định phải mang lòng thành kính tuyệt đối với Thần, ý chí và quyết tâm trong tu luyện không được dao động, khi đã bỏ công phu ra rồi sẽ không cầu mà đắc Đạo. Bản thân người tu luyện khi quá chú tâm vào thời gian cũng có thể ẩn chứa thái độ bất tín và hoài nghi; đã là người tu luyện thì dù ở đâu, khi nào cũng phải tuyệt đối tin tưởng vào Sư phụ, tin tưởng vào Pháp.

Tác giả: Vân Khai

Nguồn: Chánh Kiến

Bài viết liên quan: Giây phút giàu có nhất trong cuộc đời


Mời quý độc giả ghé thăm trang Chánh Kiến để cập nhật thêm nhiều bài viết hữu ích hơn.

Minh Chân Tướng là trang cung cấp những bài viết về Văn hóa Truyền thống, quý đọc giả sẽ tìm thấy bài viết hữu ích nhằm khơi gợi những quy phạm, tiêu chuẩn Đạo đức, Văn hóa chính thống cũng như toàn bộ nền Văn hóa Thần truyền huy hoàng 5000 năm lịch sử.

Minh Chân Tướng sử dụng nguyên tắc Chân Thành và Thiện Lương làm kim chỉ nam trong suốt hành trình của mình. Chúng tôi chú trọng tính nhân văn, những bài học lịch sử và văn hóa truyền thống nhằm mang lại những giá trị tốt đẹp nhất cho mỗi người, mỗi nhà và cho xã hội.

Minh Chân Tướng là kênh thông tin phi lợi nhuận, chúng tôi cam kết không quảng cáo (từng bài viết quý vị đọc trên Minh Chân Tướng sẽ không bao giờ hiển thị bất kỳ một quảng cáo nào).

Cảm ơn Quí độc giả đã thường xuyên theo dõi và ghé thăm Minh Chân Tướng!


Email: [email protected] đã sẵn sàng nhận những phản hồi từ bạn!

0 0 votes
Article Rating
Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Bình luậnx
()
x